08 May 2018

CHIỀU CUỐI NĂM VỀ QUẢNG-NGẢI | NÚI ĐAU - Huy Uyên

CHIỀU CUỐI NĂM VỀ QUẢNG-NGẢI

Vườn mía nhà người xanh mật ngọt
Trà-Khúc sông trôi Quảng-Ngải tôi về
dốc Thiên-Ấn trên đồi mưa rớt
chùa cũ xưa chìm khuất sương mây .

Em quê Bình-Đê nghèo ruộng đồng
lúa quanh năm bên đèo thoai thoải
tình gởi có trở lại Sa-Huỳnh
nghe người có về ghé qua Dốc-Sỏi .

Tóc em chiều bay cùng gió
biển dài theo xóm đạo quanh co
phía Nam, An-Tân em đi từ đó
để Chu-Lai chín đợi mười chờ .

Thuyền Sa-Kỳ một sớm ra khơi
em bán cá phía chợ chiều Cổ-Lủy
những lần Cà-Đam xa lắm quê người
năm tháng đạn bom xưa Sông-Vệ .

Đường lộ 1 ôm ngang lưng con phố
gởi tình người níu lại Bình-Sơn
em xa, áo chị phơi đầu ngõ
sáng mẹ lần mò ghé chợ Cẩm-Thanh .

Tình trao em ra đảo Lý-Sơn
núi ôm rừng dừa, rừng chuối
ngày tôi đi nắng tím phi-trường (*)
lặng lẻ cầm tay em (tuồng như) hờn tủi .

Má em thắm màu da bánh mật
bao năm rồi chưa quên được môi hôn
mang tim dấu cuối rừng Gia-Vực
tới hôm nay lòng vẫn thấy buồn .

Vẫn dịu hiền phố chợ ngày xưa
dạo cuối năm theo tàu xuôi Quảng-Ngải
bao năm qua sao chẳng thấy về
đứng bên cầu đợi người hoài mãi ...

(*) sân bay nhỏ Lý-Sơn trước 1975

NÚI ĐAU

Bạn tù dăm đứa buồn tâm-sự
Đứa có mẹ già mù quanh năm
Đứa con thơ bụi đường sương gió
Đứa vợ đã héo lòng qua sông .

Bạn nâng cay đắng ôi ly rượu
Nghĩa-tận ừ đau như đời nhau
Bao năm tù tội ừ gian khổ
Còn lại trong tim trái núi đau .

Này bạn gõ ly mà ca hát
Quên đi buồn giậm với đau thương
1ly , 2 ly-hề rượu nhạt
Cạn tình ta với chén rượu suông .

Gõ ly mà ca khúc An-Điềm
Rừng mù xa và mãi rậm xanh
Nữa khuya Sườn-Giữa cay mùi khói (*)
Nghe tiếng vượn gào lúc sang canh .

Ờ bạn khói lên khóe mắt cay
Gánh than mà đau xót chốn này
Ngày tháng mòn phai đời tù tội
Mẹ già, vợ dại cũng quên thay !

Bạn than đời bạn ta đời ta
An-Điềm ơi năm tháng xót xa
Giam đời trai trẻ đau hơn núi
Đâu có mong chi một buổi về .

Bạn bảo ngày "thua" ôi đau đớn
Đau lòng nhắc lại chuyện tri-âm
Bao năm chôn chặt đời lân đận
Chôn bỏ nơi này tuổi thanh-xuân .

Thôi bạn gõ ly nhịp tri-âm
Mai đây trên vạn nẻo đời buồn
Dẫu trăm cay đắng trăm đau đớn
Cố mĩm môi cười với thế-nhân .

Ta bạn đêm nay ly tâm-sự
Đêm đi trắng bạc cả đời em
Giọng người buồn bã tru như sói
Xé nát lòng người, đá, núi đêm .

Huy Uyên
9-75 An-Điềm, Q. Nam
(*) khói đốt củi lấy than.