BỐN MẶT BUỒN
Tay chạm đá, nỗi đau vào thân phận
Bayon bốn mặt buồn
Làm sao gửi vào bốn phía?
Mây ngày buông…
Trời cứ xanh,
Cứ nắng, cứ gió
Hạt mưa ngày chạm
Đá long lanh!
Nụ cười môi dấu rêu
Thời gian hạt bụi,
Ngàn năm bóng ngã
Phận người hắt hiu?
Trượt vào vương triều ánh sáng
Đá vỡ rạn,
Tạc dáng người
Nụ cười
Phiêu bay.
Bốn mặt, nét môi nếm đủ vị buồn
Một ngày sương,
Một ngày nắng,
Mấy ngày mưa vương?
Nỗi buồn cô đặc hóa đá
Tôi gặp em ngày nước mắt
Môi mặn buồn trong nắng hanh khô…
DÂN ĐEN
dân đen chỗ giấu… cũng đen
thấp cao, khôn dại, sang hèn như nhau
trời cho kẻ trước người sau
mấy ai sống được dai lâu cõi trần?
dân đen trồng cấy cực thân
món ngon vật lạ dành phần bề trên
mỗi khi vận nước nổi nênh
dân đen máu đỏ gọi tên diệt thù.
dân đen đừng tưởng rằng ngu
ca dao tục ngữ liệu trù thâm sâu
ngàn năm bia miệng bền lâu
dân đen môi thắm đỏ trầu truyền giao.
dân đen cũng gọi đồng bào
không dân đen chẳng đời nào có quan
dân đen đẻ con… sàn sàn
công danh, phú quí cố màng được chi.
dân đen có không là gì
không dân đen biết ai vì quê hương?…
Trần Hoàng Vy