14 September 2021

LÃNG ĐÃNG HEO MAY | NƠI BÌNH YÊN ĐỂ TRÁI TIM QUAY VỀ - Nguyễn An Bình

LÃNG ĐÃNG HEO MAY

 

Sài gòn nào có mùa thu đâu em

Tháng chín chỉ lay phay gió heo may vừa chớm

Thả trên tàng lá me non biêng biếc xanh buổi sớm

Cũng đủ làm lao xao khúc hát giao mùa.

 

Em xuân thì -thuở ấy đẹp tựa nắng trưa

Vàng óng ả trải trên bờ vai thon nhỏ

Quay theo vòng bánh xe nhẩn nha thương nhớ

Ngày khai trường tìm đã vắng một người quen.

 

Chỉ trơ lại góc phố xưa ngơ ngác- chiếc cột đèn

Không biết ai còn nhớ con đường mang tên cũ

Và hơn thế có một cái tên trường nữ

Gia Long một thời tìm đâu áo em bay.

 

Đời trôi theo vòng xe đạp vẫn quay vẫn quay

Bầy chim sẻ ngày nào chắc đã bay đi mất

Nhành phong lan mướt xanh trên cây dầu cao ngất

Đã tàn chưa khi năm tháng đã xa mù.

 

Con phố nầy xưa em đã từng đi qua

Buổi sáng mù sương manh nha những ngày trốn học

Chỉ còn lại gốc bàng già nghẹn ngào đứng khóc

Dưới chân em xao xác chiếc lá đỏ cuối mùa.

 

Tôi cũng đã từng đợi em dưới những cơn mưa

Tìm đôi mắt tình nhân một thời giờ xa lắc

Thì ra chia ly bao giờ cũng làm tim ta đau ngất

Nên Sài gòn nào có mùa thu để ta đợi ta chờ.

 

NƠI BÌNH YÊN ĐỂ TRÁI TIM QUAY VỀ

 

1

Có một nơi nào bình yên dành cho kẻ yêu nhau

Cất giữ kỷ niệm dấu yêu của những ngày xưa cũ

Tiếng dế ủ sương trong vườn từ lâu mõi mòn mất ngủ

Chỉ còn vài chiếc lá trên mặt đất thắp thỏm nằm yên

 

Không còn nghe tiếng tanh tách-chú cào cào huyên thuyên

Ngẫu hứng gọi bạn tình trong từng đêm trăng vỡ

Đâu đây có tiếng đàn mơ hồ thoát ra từ khung cửa số

Hình như  là giai điệu dịu dàng của khúc hátThiên Thai

 

Hạnh phúc giống sợi tơ vàng mỏng manh nhạt phai

Theo năm tháng hạt mưa đời cuốn trôi ngang trái

Nếp gấp thời gian chưa từng hẹn ngày quay lại

Tôi mãi đi tìm giọt nước mắt lặn dưới đáy biển sâu.

 

2-

Có một nơi nào tia nắng ban mai sẽ lại bắt đầu

Đánh thức trái tim hồng thời thanh xuân đập cùng nhịp thở

Đánh thức lời chim đỗ quyên hòa trong ngọn gió

Ám ảnh tôi bốn mùa khi hương tóc bay xa

 

Còn ai chờ đóa quỳnh hương nửa đêm nở hoa

Để hiểu cuộc tình không chỉ toàn màu trinh trắng

Hay chỉ dối lừa nhau trượt dài theo từng dốc nắng

Sợ có một ngày tay chúng mình lại rời bỏ nhau

 

Nỗi nhớ cuộn đi những thước phim đã vội mất màu

Vai áo sờn mỗi sớm mai khi ta vừa thức giấc

 Đã thấy hạt bụi rơi xuống đời mình bay mất

Biết nơi nào bình yên cho tình yêu có chốn quay về.

 

Nguyễn An Bình