Theo bạn
thì hổ hay sư tử mạnh hơn? Mạnh hơn phải chăng đã là đủ cho cuộc chiến sinh
tồn?
Loài nào
mạnh hơn: đã có câu trả lời
Các nhà
động vật học ở Mỹ đã làm 1 thử nghiệm: cho 1 con hổ và 1 con sư tử có cùng số
cân nặng, cùng độ tuổi và có chế độ ăn uống giống nhau, bỏ đói chúng và thả vào
đó 1 miếng thịt.
Hai con
dã thú đói ăn đã lao vào chiến đấu giành sự sống.
Kết quả
của những lần thí nghiệm như vậy với những con hổ và sư tử khác nhau cho kết
quả là 70% hổ thắng.
Vậy tại
sao loài hổ lại có được ưu thế như vậy trong khi những nghiên cứu cho thấy sư
tử có sức mạnh cơ bắp lớn hơn, uy lực của bộ hàm và có bộ bờm bảo vệ?
Đó là bởi
hổ dẻo dai và khéo léo hơn, cơ mưu hơn trong những lần chiến đấu. Đó chính là
kết quả của lối sống độc lập thay vì bầy đàn như sư tử.
Tại sao
lối sống độc lập lại tạo ra cá nhân mạnh mẽ hơn lối sống bầy đàn?
Thông
thường ai cũng nghĩ rằng lối sống bầy đàn của sư tử sẽ có lợi hơn, các con sư
tử dạy nhau săn mồi từ thủa nhỏ, lớn lên chúng có các cuộc chiến nội bộ để phân
định ai là “trưởng bầy” và sở hữu những con sư tử cái.
Chúng có
cộng đồng để phát triển bản thân, còn hổ thì lại cô độc một mình, lặng lẽ săn
mồi, không có bạn bè để giúp đỡ, phát triển cho mình.
Thực chất
sự khác biệt ở đây là bởi do sống độc lập, nên hổ sẽ phải nhịn đói nếu không
săn được mồi, còn sư tử săn theo bầy đàn, chia sẻ chiến lợi phẩm nên gần như sẽ
không bao giờ bị đói.
Chính sự
khó khăn vì phải đơn độc săn mồi, nên khả năng chiến đấu để sinh tồn, sự quyết
tâm và kinh nghiệm chiến đấu thực tế của hổ lớn hơn sư tử. Do vậy, hổ mới là
loài vật mạnh mẽ nhất trên cạn.
Ngược
lại, do quen việc được bầy đàn hỗ trợ khi khó khăn, sư tử lại không có được
nhiều những trận huyết chiến độc lập với các loài vật mạnh mẽ khác.
Thế nên,
rõ ràng nếu chiến đấu 1-1, nó không thể chiến thắng được hổ.
Giống hổ
liệu đã tốt?
Nhưng các
bạn thử nghĩ xem, hổ có thể chiến thắng sư tử khi “chơi” 1đấu 1, nhưng nếu
chiến đấu theo bầy đàn thì bên nào thắng?
Rõ ràng
là đàn hổ khi đó sẽ không có cửa thắng đàn sư tử, do không có thói quen và kỹ
năng kết hợp với nhau, không được rèn luyện tính đồng đội từ nhỏ như sư tử.
Và quan
trọng hơn cả, đàn hổ không biết được những lợi ích khi có đồng đội hỗ trợ.
Một con
sư tử có thể một mình giết con trâu rừng, nhưng thông thường cả đàn sẽ cùng đi
săn như thế này.
Kết quả
là, trong khi sư tử ngày càng mạnh mẽ và thống trị những vùng thảo nguyên rộng
trong thế giới động vật thì hổ, dù là cá thể mạnh nhất nhưng lại đang đối mặt
với nguy cơ tuyệt chủng.
Đó là bởi
đàn sư tử đi cùng nhau, là nỗi ám ảnh của tất cả các loài động vật khác, ngay
cả đối với những tên săn bắn trộm. Trong khi hổ lại không thể thắng nếu gặp 1
bầy sói đông, hay có thể bị sát hại bởi cả những thợ săn đơn lẻ.
Lối sống
của người Việt nói chung, về một mặt nào đó, cũng như loài hổ.
Chúng ta
đi lên từ nghèo khổ, điều kiện thiếu thốn, không ngại khó khăn, vượt qua thử
thách, và sẵn sàng giúp đỡ nhau kiểu “lá lành đùm lá rách”. Nhưng tương trợ
nhau để cùng thành công, vươn lên đỉnh cao, thì lại khó khăn.
Câu
chuyện về chiếc Bphone gần đây và game Flappy Bird ngày trước, cũng phản ánh
khá rõ “tính xấu” này của người Việt.
Nhiều thế
hệ học sinh sinh viên đi thi toán học quốc tế, chẳng ngán ngẩm bất kỳ quốc gia
nào, kết quả “chấp” cả các nước phát triển cao như Mỹ, Anh, Pháp… Chúng ta cũng
có GS Ngô Bảo Châu, người mang dòng máu Việt…
Nhưng nền
toán học của chúng ta thì vẫn vậy, không có thành tựu nào đáng kể cả về lý
thuyết lẫn ứng dụng thực tế. Tương tự với rất nhiều lĩnh vực, ngành nghề khác…
Đến lúc
này thì có lẽ chúng ta đã có câu trả lời của riêng mình cho câu hỏi: vậy giống
hổ hay sư tử thì tốt hơn?/-