17 July 2025

LÀM THẦY THIÊN HẠ - Vũ Đảm

Phải đến hai năm có lẻ, tôi mới có dịp về quê. Vừa về đến đầu làng, tôi đã ngạc nhiên khi thấy trong sân, ngoài ngõ một ngôi nhà, không phải gọi là toà nhà mới đúng, đông nghịt người và xe máy, lại có cả mấy chiếc xe hơi bóng lộn đậu ở cạnh đường làng. Quái lạ, rõ ràng là toà nhà được xây theo kiểu điện thờ là của thằng Hùng bạn học hồi cấp hai với tôi, lần trước tôi về quê, ngôi nhà còn là nhà tranh vách đất; nhà Hùng rất nghèo vì  có những bốn đứa con, hai trai hai gái nên Hùng phải đi phu hồ, thế mà bây giờ Hùng giàu lên nhanh thế? Tôi dò hỏi mọi người mới hay là Hùng đã không còn là anh phu hồ nghèo rớt mồng tơi nữa mà đã trở thành ông thầy Thiên Lôi giàu có, có tài đoán được tiền vận, hậu vận của chúng sinh thế gian cho nên khách thập phương kìn kìn kéo về xem rất đông.

VUI BUỒN NGHỀ THÔNG DỊCH - Việt An

“Xin được tự giới thiệu, tôi tên là N.D., là thông dịch viên cho H.V. hôm đó V. gọi báo cảnh sát Anh nhờ tìm kiếm anh H. Không hiểu sao có gì đó xui khiến, tên và chi tiết cá nhân của anh H. còn lưu giữ trong máy kindle của tôi. Điều rất kỳ lạ là bình thường tôi viết lên bảng điện tử rồi xóa đi, duy chỉ bữa đó tôi sử dụng kindle nên chi tiết về anh H. còn lưu lại. Sau khi dịch cho V., tôi thật lo lắng, bồn chồn, cầu nguyện cho anh H. được bình an, còn sống ở đâu đó, hay đã đi thoát trên mấy xe kia. Cầu mong sao tên anh không có trong danh sách 39 người!  Thật bàng hoàng và đau xót khi cuối cùng thấy danh sách của cảnh sát hạt Essex, Anh, được công bố có tên anh H. Tôi không biết nói gì hơn là thành thật chia buồn cùng gia đình. Thắp giùm tôi nén nhang trên bàn thờ anh H., V. nha!

Xin hãy nén đau thương mà sống!”

MÙA HẠ - Nguyễn Tấn Cứ

Mùa hạ cuốn anh đi cuốn em đi
Mùa hạ cuốn bùng theo mùa hạ
Cuốn chúng ta vào những bụi mù
Cuốn chúng ta những lòng thù hận

15 July 2025

KHI MƯỜI BẢY TUỔI - Hoàng Quân

Ngàn xa- tranh Hoàng Thanh Tâm

Cô đang học lớp 11 trường Marie Curie. Ở ngôi nhà màu xanh, quận Phú Nhuận, luôn rộn ràng bạn bè thân quen lui tới. Có nhiều người là bạn chung của mấy chị em, thân thiết với cả nhà. Anh học ngang lớp ông anh cả của cô. Anh hay đến chơi. Cô đoán, anh thích chị lớn. Đôi khi, cô lại nghĩ, có lẽ anh “mết” chị nhỏ. Thường, cô hay bận tâm, “xem xét”, mỗi khi thấy chàng nào ngấm nghé mấy bà chị. Nhưng theo con mắt cú vọ sắc lẻm của cô quan sát mấy thí sinh, cô chấm điểm anh từ khá đến giỏi. Bởi thế, khi anh đến nhà, cô không phải tung ra những chiến dịch “phá duyên”. Anh “cua” chị nào cũng được. Anh đến chơi, vui vẻ với mọi người trong nhà. Anh kể nhiều chuyện, từ lịch sử, địa lý, đến khoa học, văn chương. Là những câu chuyện thật lý thú, hấp dẫn. Trong mắt cô, anh là một nhà thông thái uyên bác. Cô có thắc mắc, anh luôn có lời giải đáp. Cô thật sự khẩu phục, tâm phục. Có lần anh nói chuyện tử vi. Cô ưu tư tuổi Canh Tý của mình, đem lá số của cô ra hỏi anh. Anh cắt nghĩa về những cung này, sao nọ. Anh phân tích như thế nào đó, mà cô hết băn khoăn với lá số tử vi của mình. Khác hơn những dự đoán ông thầy đã diễn giải trong lá số tử vi của cô, mà Ba cô đã nhờ chấm số khi cô còn nhỏ. Anh hỏi cô có thích tự giải lại lá số của cô không, anh sẽ hướng dẫn. Lúc đó, cô cảm thấy hài lòng với những lời bình của anh về lá số tử vi của cô. Cô đang bận tíu tít thư từ với đám bạn cũ và lăng xăng nối vòng tay với đám bạn mới. Nên cô dạ dạ, hẹn lần, hẹn lữa, rồi quên bẵng luôn. Anh vẫn đến chơi đều đặn. Khi hóng chuyện, cô vẫn những thích thú, ngưỡng mộ. Hết chuyện, cô phóng xe đạp lên nhà nhỏ bạn ở quận 10 tán dóc. Hoặc chạy qua chợ Tân Định, rủ nhỏ bạn khác dạo phố. Hay tà tà tới gần chợ Trương Minh Giảng, thưởng thức món đậu luộc bỏ đường của má nhỏ bạn xưa... Cô vui với ngày tháng độc thân vui tính như vậy. Chẳng thắc mắc, khi hai bà chị mình yêu đương ra rít, khi nhỏ em gái đi chơi lăng quăng với bồ. Cô vẫn luôn nghĩ rằng, mình sẽ không bao giờ lập gia đình, để được ở hoài với Ba Mạ.

MẸ VỀ - Chúc Thanh

Cô Trang xinh đẹp, đẹp cả người, đẹp cả nết, ôn hòa nhã nhặn trong cách đối xử giao tiếp với mọi người. 

Cô người Nha Trang, lớn lên và đi học ở đó. Cô sinh trưởng trong một gia đình gia giáo, mẹ cô đi dậy học, ông thân cô cũng là hiệu trưởng một trường trung học lớn ở Phú Yên. Năm 22 tuổi, cô học năm cuối đại học văn khoa Huế thì gặp gỡ chú Hiếu trong một dịp hội thảo sinh viên do các biến động thời cuộc miền Trung bắt đầu nhen nhúm. Chú Hiếu lúc đó đang theo cao học luật. Họ thành đôi bạn tâm giao tuổi trẻ, sau thành đôi uyên ương. Ba năm sau khi Trang vừa 25 tuổi, Hiếu đã nhậm chức chánh án tòa thượng thẩm. Hiếu hơn Trang 10 tuổi, nhưng Hiếu mảnh người, dáng nhanh gọn, nói năng hoạt bát. Trông họ rất xứng đôi vợ chồng. Họ làm đám cưới trang trọng và thân mật giữa sự vui mừng của hai họ nội ngoại. Sau nghi lễ, Trang vô ở trong căn nhà nội thất trang trọng mà tòa như dành riêng cho vợ chồng mới. Năm đó khoảng 1967-1968. Hơi uổng là dù có kiến thức mà Trang không ra ngoài xã hội làm việc. Có lẽ cũng theo yêu cầu chồng nàng chỉ lui cui ở nhà thu vén tề gia nội trợ. Khi còn độc thân, Trang là một tiểu thư khuê các, khi thành gia thất, nàng là một mẫu mực mệnh phụ phu nhân. Người chồng chiều chuộng và lo chu cấp đầy đủ cho cuộc sống, cho mọi nhu cầu. Trong cơ ngơi, cô còn có kẻ ăn người lằm và tài xế riêng khi cần đưa đón. Họ sống rất thuận thảo hạnh phúc, sung mãn. Trang cởi mở và thân mật với tất cả mọi người kể cả những người giúp việc.

THƠ LÊ AN THẾ - Lê An Thế

CÁCH THOÁT


Một cách thoát

là gối đầu vào

một chai rượu

đang trống rỗng như tôi.

TIẾNG LÓNG SÀI GÒN - Song Thao

Bài này chỉ nói về tiếng lóng Sài Gòn khi Sài Gòn còn tên, khi mất tên thì Sài Gòn đâu còn là Sài Gòn nữa. Tiếng lóng là một hình thức phương ngữ xã hội không chính thức của một ngôn ngữ, thường được sử dùng trong giao tiếp thường ngày bởi một nhóm người. Tiếng lóng thường không mang ý nghĩa trực tiếp, nghĩa đen, mà mang ý nghĩa tượng trưng, nghĩa bóng.

CÓ KHI NHƯ ÂM VỌNG - Quảng Tánh Trần Cầm

tôi đến chốn này

giữa giấc mơ chìm trong cơn mê

đã quá cữ

 

ĐÊM NGỦ Ở KHU DU LỊCH TÀ ĐÙNG - Dzạ Lữ Kiều

Xuất hành đầu năm mới... Rời thành phố Buôn Ma Thuột vào lúc mười sáu giờ hai mươi tiến về Đăk Nông.Mặt trời khuát dần sau dảy núi xa mờ,đường dốc chật hẹp quanh co đèo dốc, một bên là vực thẳm, không có  đèn điện đường. Chiếc xe sáu chổ lao đi trong đêm... Cô tài xé lái giỏi và quen đường. Đến nhà một người quen trong khu du lịch. Chủ nhà ra mở cổng và đón vào nhà, một đàn chó không quen cũng vui mừng chạy bên chân như người thân quen trong gia đình.

NHỚ HỎI GIÙM - Hoàng Xuân Sơn

Em nhớ giùm tôi là ai
Mà sao nghĩ mãi nghĩ hoài
Không ra

12 July 2025

XÓM CỔNG QUÊ NGOẠI CÒN ĐÓ MÀ ĐÃ MÙ SA* - Lê Minh Hiền

Chiều chiều ra đứng ngõ sau

Trông về quê Ngoại ruột đau chín chiều... (Ca dao)    

   Tôi có rất nhiều kỷ niệm đẹp với Quê Ngoại. Tôi sinh ra, sống những ngày tháng đầu đời ở Xóm Cổng, Quê Ngoại. Quê Ngoại tôi thanh bình lắm! Hơn 30 năm định cư ở xứ người, khác tiếng nói, khác màu da, khác sinh hoạt văn hóa, khởi đi từ lúc còn lạ nước lạ cái đến hôm nay, quá đủ lâu để nên cố quận, nhưng những kỷ niệm thuở ngày xưa còn thơ ấu ấy ở Quê Ngoại ngày càng vừa vời vợi mờ xa, vừa rõ ràng hơn bao giờ hết trong tâm hồn tôi. Những hình ảnh thân thương bên Ngoại càng ngày càng lắc, càng đầy trên con đường dài lần theo dòng thời gian của một đời người…

THÁNG CHẠP VỀ THĂM - Ngô Nguyên Dũng

Sau khi dọn xong bữa ăn tối, cô tiếp viên hàng không đẩy xe thức uống tới cạnh. Tôi gọi một ly nước suối, lấy viên thuốc an thần bỏ vào miệng, ực cạn ly nước. Lòng phi cơ hắt ánh sáng xanh dịu. Tôi bấm nút, khép mắt và ngã người ra lưng ghế.

CẢM THƯƠNG CỤ QUÁCH | THƠ BÚT TRÈ (2) - Huỳnh Minh Lệ

CẢM THƯƠNG CỤ QUÁCH

 

"Nước Non Bình Định" còn đâu ? (*)

Hẳn là cụ Quách sẽ rầu tối đa

May mà cụ đã đi xa

Thấy thương cho ngọn Núi Bà cô đơn (**)

 

(*) Tên tác phẩm của Quách Tấn

(**) Núi Bà : dãy núi ở huyện Phù Cát, tỉnh Bình Định

 

03.07.2025

MẸ NHÍ - Sỏi Ngọc

Kể lại câu chuyện của chị K. ở thành phố Garden Grove, California-Hoa Kỳ  

Một cô bé Mỹ lai Việt, khoảng 12-13 tuổi với mái tóc dài ngang vai quăn tự nhiên, ôm lấy khuôn mặt bầu bĩnh, đôi mắt nâu tròn to, vai đeo một ba lô khá nặng so với thân hình mảnh khảnh của mình, hai tay ôm một em bé còn rất nhỏ chừng hai, ba tháng tuổi, cô bé đứng trong đuôi người nối dài xếp hàng ở trước cửa ngân hàng Bank of America, trên đường Harbor, Garden Grove, California chờ đến lượt mình.