08 September 2016

BIỂN TẮM ĐƯỢC KHÔNG CẤM | VẦN RỤNG THƠ RƠI | CÀNG CUA - Đặng Châu Long

BIỂN TẮM ĐƯỢC KHÔNG CẤM
Ngư Thủy Bắc, Trung, Nam
Vốn làm nghề đánh cá
Ngày đêm cùng biển cả
Một ngàn chiếc thuyền nan

Cá tôm tan nát rồi
Biển buồn như hoang mạc
Kiếp ngư dân đã bạc
Bờ thuyền úp lưới phơi

Cầu thực đời tứ phương
Kẻ phụ hồ Đồng hới
Người về Nam trôi nổi
Sống thừa kiếp ly hương

Kết luận từ các quan
Nước biển giờ đạt chuẩn
Quan xuống nước chụp ảnh
Tha hồ tắm an toàn

Tin truyền tới dân đen
Quẹt nước mắt lầm lũi
Tiếp tục đời tăm tối
Bới cơm áo gạo tiền

An toàn cả cá tôm?
Biển chỉ cần để tắm?
Thuyền dân còn lận đận
Lấy gì kiếm bữa cơm

Dân đói thì tha phương
Quan rảnh thì quan tắm
Biển nay đã thêm mặn
Từ lệ thấm đại dương

Chọn thép hay chọn dân
Dân thì nhọ như chão
Phiền phức thêm áo não
Thép cho chặc túi quan

VẦN RỤNG THƠ RƠI
câu thơ say rớt mạn thuyền
chấm rượu đánh dấu, thả quên giấc nồng
trời mây sóng nước mênh mông
thơ tan, ý rã, bên giòng đìu hiu
mái chèo sương đẫm giọt treo
thinh không chim thảng thốt gieo nốt trầm
lơ ngơ choàng mộng mê lầm
đã hay sóng vỗ trụi trần núi sông
vui gì thơ rượu lông bông…

CÀNG CUA
cua càng nhỏ càng to
càng lớn thì càng láo
đi ngang mắt vênh váo
thân hình cứng như mo
chả bù rau càng cua
cùng đời nhận cay chua
đơn giản cùng đồng nội
mộc mạc chẳng hơn thua
càng cua càng mọc thẳng
nhớ úa ùa càng cua

Đặng Châu Long
28-08-2016