"Sao tua chín cái nằm kề
Thương em từ thuở mẹ về với cha"
Sao vua chín cái nằm xa" *
Thương em giờ đã mù xa muôn trùng!
Em giờ còn nhớ tình chung?
Ta giờ đêm vắng trọn lòng nhớ mong!
Nhớ mong chỉ biết buồn thương
Trai quê nghèo khó mà thương nỗi gì?
Đài Loan, Hàn Quốc có khi
Chút gì gởi mẹ, chút gì gởi cha
Gió đưa cây cải la đà **
Thôi anh ở lại có mà chải bươn!
Ăn bông bí luộc, dưa hường ***
Thảm thương chi lắm? Quê hương đó người!
Giận người rồi lại hận đời
Hận ai gây cảnh đổi dời bể dâu!
Sông sâu tím một dòng sầu
Đêm ra đứng lặng cửa sau, trông vời
Sao Khuê mất dấu bên trời
Chỉ con vạc khổ, cùng lời thảm thê!
Thương câu: "từ thuở mẹ về..."
Mất em từ thuở màu cờ oan khiên
Khổ đau cùng lắm muộn phiền
Thôi em xa ấy, buồn riêng lòng này!
Nhớ người nhắn áng mây bay
Thôi quên đi nhé, lời ai hẹn thề!
Nhớ chi đời sẽ buồn thê!
Quên đi lời ấy, đừng về nhe em!
Nguyên Lạc
...............
[*] Sao tua chín cái (ối a) nằm kề
Thương em từ thuở mẹ về là về với cha
Sao vua sáu cái nằm xa
Thương em từ thuở người ra (ối a) người vào
(Bài Ca Sao - Phạm Duy)
Sao tua = Sao Khuê
[**] Gió đưa cây cải về trời
Rau răm ở lại chịu lời đắng cay (ca dao)
[***] Mẹ mong gả thiếp về vườn
Ăn bông bí luộc, dưa hường nấu canh (ca dao)
(trích TÌNH BUỒN CA DAO LỤC BÁT)