13 June 2019

TỬ VI NƯỚC VIỆT - Tưởng Năng Tiến


Mỗi kỳ đại hội Đảng là mỗi kỳ nhân dân mở lòng của mình để cùng với ý Đảng tạo ra những đột phá mới cho đất nước. (Tiến sỹ Đinh Đức Sinh)
Bởi tui ít học, ngại đọc, chỉ chuyên hóng hớt và thu lượm thông tin quanh bàn rượu nên kiến thức tuy rất bao la nhưng độ khả tín (cũng như khả xác) không có gì bảo đảm. Độ nhậu vừa rồi, một ông bạn đồng ẩm xác quyết rằng vì khí hậu quanh năm nóng nực nên phần lớn những dân tộc ở Á Châu đều lười biếng và chậm tiến. Họ lừ nhừ cả ngày, hổng lo làm lụng gì cả, và cũng chả có phát kiến nào ráo trọi.

Nghe cũng có lý. Bằng chứng hiển nhiên là dân Việt mùa Đông thiếu áo, mùa Hè thiếu ăn. Và khi có thức ăn, đôi lúc, cũng không đủ muối nêm cho đặm miệng nữa:

Mấy ngàn cây số biển xanh
Mà sao thiếu muối cho canh hàng ngày

Mọi người ở xứ sở này – xem chừng – chỉ rôm rả nói cười khi vào quán cà phê, và năng động lúc ngồi quanh bàn rượu. Kỳ dư thì họ đều ngủ vùi, nếu ở nhà; và ngủ gà, khi vào đến chỗ làm. Bởi thế nên nước bốn ngàn năm hồn chửa tỉnh!

Truyền thống lơ tơ mơ này chỉ mới chấm dứt hồi đầu thế kỷ 21, nói chính xác hơn là vào năm 2006, khi có một vị lãnh đạo quốc gia vừa nhận chức (Tân Thủ Tướng) bỗng dưng hét to:
– Cả dân tộc hãy bước ra biển lớn!
Đang thiu thiu nên mọi người đều ngớ ra (một lúc) rồi mới đồng loạt “ồ” lên sung sướng, vỗ tay tán thưởng rào rào. Thiệt là quá đã, ai cũng mừng hết lớn luôn! Ông Nguyễn Tấn Dũng, rõ ràng, đã đáp ứng được sự khát khao (từ lâu) của toàn dân.
Nói tình ngay, ai mà không ước ao được nhìn thấy xem cuộc sống của nhân loại (thật sự) ra sao – bên ngoài bức màn sắt. Báo Tuổi Trẻ nhanh nhậy nhập cuộc tức khắc, và thu đạt được thành quả mỹ mãn ngay:
Kể từ ngày 13-12-2006, khi Tuổi Trẻ bắt đầu diễn đàn ‘Vươn ra biển lớn’ từ bài viết khởi động của nhà sử học Dương Trung Quốc (‘Đừng bỏ qua cơ hội lớn’), đến nay diễn đàn đã đăng liên tục 43 số báo, với trên 60 bài viết trong số trên 500 bài viết nhận được từ bạn đọc. Không chỉ bạn đọc ở mọi miền đất nước với mọi giới, mọi lứa tuổi, điều bất ngờ là diễn đàn nhận được rất nhiều email của bạn đọc đang sinh sống, học tập, làm việc ở nước ngoài mà lúc nào tấm lòng cũng hướng về Tổ quốc mình… mỗi người là một tay chèo, quyết đưa con tàu đất nước ra biển lớn.
Con tầu đất nước, tiếc thay, “chưa rời bến được bao xa… đã chìm xuống biển sâu” – theo như cách nói ví von, và cay đắng (“Từ Titanic tới Vinashin – những cơn ác mộng kinh hoàng đến những cú lừa thế kỷ”) của tác giả Nguyễn Trung:
Ngày 15 tháng 5 năm 2006, Vinashin khởi hành chuyến đi đầu tiên từ Văn phòng của Thủ tướng với quyết định 103/QĐ- TTg và cái đích đến là 10% thị phần đóng tàu biển của thế giới… Sau bốn năm hành trình và chưa rời bến được bao xa thì Vinashin đã chìm xuống biển sâu… dù vụ đắm tàu Vinashin không cướp đi những mạng người, nhưng cơn ác mộng của nó gây ra không phải là nhỏ.
Ngoài việc lê la nhậu nhẹt, thời giờ còn lại tôi chỉ chuyên chú vào việc nghiên cứu về phong thủy và bói toán (thôi) nên không dám lạm bàn chi đến chuyện tầu bè hay hàng hải. Nếu nhìn qua lăng kính của Khoa Tử Vi (Tập Thể) thì dân tộc Việt có thể thuộc mạng Mộc, mạng Kim, mạng Hoả, hoặc mạng Thổ (tả)… gì đó – chứ dứt khoát chả phải là mạng Thủy nên không phát (triển) theo đường sông ngòi hay biển cả được.
Con tầu đất chưa rời bến được bao xa… đã chìm xuống biển – chả qua – là do mệnh số chớ chả phải lỗi lầm của ông Nguyễn Tấn Dũng, hoặc bất cứ ai. Ném vào mặt nhau những lời đắng cay (như trên) cũng đâu có thay đổi được gì. Thua keo này, ta bầy keo khác – ông bà đã dậy thế lâu rồi – phải kiên nhẫn chờ thời thôi.
Và thời cơ (cuối cùng) đã đến, cờ rơi vào tay đúng lúc và đúng người: T.T Nguyễn Xuân Phúc – Người Lãnh Đạo Chính Phủ Kiến Tạo Hành Động Liêm Chính Hiện Hành. Vietnamnet vừa hớn hở loan tin: Chuẩn Bị Đại hội XIII và Chuẩn Bị Cho Đất Nước Cất Cánh.
Nghe mà vui, và mừng muốn ứa nước mắt!
Thay vì mở diễn đàn Vươn Ra Biển Lớn như báo Tuổi Trẻ (năm xưa) Tuần Việt Nam mở Diễn đàn “Vì Việt Nam hùng cường” với mong muốn thu nhận từ quý độc giả những ý kiến, bài viết về các giải pháp phát triển đất nước trong tất cả các lĩnh vực nhằm khơi thông tiềm năng phát triển, cổ vũ niềm tin của cộng đồng vào tương lai Việt Nam… Trân trọng kinh mời quý vị độc giả gửi bài cho Diễn đàn “Vì Việt Nam hùng cường” theo địa chỉ email: tuanvietnam@vietnamnet.vnMỗi kỳ đại hội Đảng là mỗi kỳ nhân dân mở lòng của mình để cùng với ý Đảng tạo ra những đột phá mới cho đất nước.
Điều đáng phàn nàn là nhân dân năm nay đã khác (năm xưa) chả ai chịu “mở lòng” hay “mở ruột” gì sất cả. Họ chỉ mở miệng thôi nhưng phát biểu “linh tinh” lắm:

– Bế Toàn 08:45 | 02/05/2019
Cá nhân tôi và chắc hẳn nhiều người đã chán ngấy điệp khúc hứa hẹn cất cánh này rồi. Hứa nhiều, lời lẽ hoa mỹ cũng lắm, thực tế thế nào thì ai cũng rõ. Cho tôi thở dài một cái…


– Yenchuong Vo 08:10 | 02/05/2019
Tại sao cứ mãi điệp khúc chuẩn bị từ hàng chục năm nay cho tới bây giờ vẫn chưa thể cất cánh được? Thời cơ mà Việt Nam bỏ lỡ cứ hết lần này tới lần khác và sự tăng trưởng kinh tế so với các nước xung quanh thì càng ngày càng chậm lại. Vậy mà sự cứ rụt rè, không dám tiến bộ, vẫn kìm hãm kinh tế tư nhân thì lấy nguồn lực nào cho đất nước phát triển?


Ảnh lấy từ FB Pham Nguyen Truong

Bài báo thượng dẫn được chụp lại trên trang FB của dịch giả Pham Nguyen Truong,và cũng chỉ nhận được những lời bình (cũng) linh tinh không kém:

Phan Trung: Ô, thế hơn 40 năm rồi vấn chưa cất cánh à? Hay lại giống Sorry Airline, Delay Airway?Top of Form
Nhan Ton Tran: Vặt trụi lông cmn rồi. Có cánh cũng chẳng bay được !!!
Do Dinh Khang: Cất cánh làm sao được khi cái đít ” định hướng XHCN” còn nặng nợ. Chỉ khi nào cắt được cái đuôi này đi thì sẽ nhẹ nợ mà cất cánh.
Hongtan Vu: Có méo đâu cánh mà cất…

Nói thế (chắc) sợ chưa đủ dose nên blogger Cánh Cò thêm:
“Rồng gì mà bệnh nhân vào viện phải nằm chung 3 người một giường? Rồng gì mà tiền điện mỗi nhà bị móc có thể mua gạo được cho ba tháng? Rồng gì mà học sinh đi học phải đóng học phí bóc lột khiến phụ huynh của chúng đến nỗi phải làm thêm bao nhiêu việc mới đóng đủ cho con? Rồng gì mà cả một dải đất miền Trung không ai thở nổi dưới không khí do nhà máy Formosa thải ra?”
Chả nên chua chát, đắng cay, ̣chì chiết, dằn vặt và đay nghiến … nhau như thế đâu – các bác ạ! Vấn đề, thực ra, chỉ là mạng số thôi. Nếu Việt Nam không bơi được ra biển lớn, và cũng không thể bay lượn như rồng thì dân tộc này đúng là mạng Thổ rồi. Phải lội bộ thì may ra mới phất.
May mắn là Đảng Cộng Sản Việt Nam (Người Lãnh Đạo Tổ Chức Mọi Thắng Lợi Cách Mạng) vốn nổi tiếng về về kỹ năng “đi tắt đón đầu.” Chả chóng thì chầy rồi đất nước cũng sẽ “đứng vào đội ngũ các quốc gia hàng đầu trong khu vực và trên thế giới” thôi – theo như dự đoán của Tiến sỹ Đinh Đức Sinh và của khoa Tử Vi Tập Thể.
Tin thì tin không tin thì … thôi! Sư cha những thằng (chuyên môn) nói dối!

Tưởng Năng Tiến