13 July 2019

CHUYỆN NƯỚC SỞ | VÔ THƯỜNG THÔI | LỊCH ĐỊA - Chu Vương Miện


CHUYỆN NƯỚC SỞ

có một nhân tài
văn nhân tài tử
quan to chức lớn
từ quan
vì thiên hạ ai cũng ngủ cả
dù đêm hay ngày
còn tiên sinh
mắc bệnh mất ngủ chỉ thức
thiên hạ nhậu rựơu xỉn say
ngủ gật ngủ đứng ngủ ngồi
ngủ nằm
riêng tiên sinh ban ngày nhìn mặt trời
ban đêm nhìn các vì sao
và mặt trăng
thức kinh niên
rồi một ngày đẹp trời
tiên sinh bỏ gia đình bỏ nhà
nhẩy xuống sông Mịch La
thiên hạ nhìn thấy
nhưng không quan tâm [nghĩ tiên sinh tắm]
dòng nước cuốn đi mất
thiên hạ vẫn bình thường
vẫn trà vẫn rựơu
vẫn xỉn



VÔ THƯỜNG THÔI

y như con cóc con nhái chết
y như con chuột con bọ chết
không tên không tuổi
không danh không vọng
chết im lìm
không vinh danh không truy điệu
không nhang đèn đền miếu mạo
không trống kèn phường bát âm
từ nhà thương chuyển qua nhà xác
nhà quàn đốt xác
để vào trong cái hũ nhỏ
ôi vô thường và bất thưởng
kẻ trước người sau
từ dương chuyển qua âm
từ nằm trên giường
chuyển địa bàn xuống đất
tên tuổi trên bàn thờ
người mất

LỊCH ĐỊA

những bộ hài cốt nằm trong mả
thành xương khô
lâu lâu khai quật lên dời đi chỗ khác
không ai khen không ai biết
chỉ còn lại lời than trách
sỉ vả và toàn là tội
không công
ăn hại cơm trời
uống toi nước giếng
toàn một lũ vinh thân phì da
cũng khoa bảng
cũng uy quyền
toàn là đồ giả
cũng thơ văn
vớ va vớ vẩn
trước là tự sướng sau là khoe khoang
toan bọn bổ củi phu chữ
toàn phù thịnh quên suy
phò cơm phụ cháo
khó chạy làng

Chu Vương Miện