GIỮA SÀI GÒN ĐÊM NGHE TIẾNG MÌ GÕ
Giữa Sài Gòn đêm nghe tiếng mì gõ
Chợt giật mình ta thành kẻ tha phương
Tiếng rao đêm giữa phố phường bề bộn
Biết ai nghe - riêng ta một nỗi buồn.
Tiếng gỏ tre dài theo con phố vắng
Chân bước đều theo nhịp gõ song loan
Bàn chân nhỏ qua góc đường hiu quạnh
Ta cũng bùi ngùi kiếp sống ngổn ngang.
Giữa Sài Gòn đêm nghe tiếng mì gõ
Em kể ta chuyện Đức Phổ quê nhà
Tin bão rớt chợt chùng lòng muốn khóc
Mấy năm chưa về xa lại càng xa.
Mưa đổ lạnh gió lùa thêm xao xác
Nhắc chuyện làng xa lắc nghĩ mà thương
Em mượn tiếng rao qua cầu sinh lộ
Ta mượn chén sầu hát khúc ly hương.
CHÀO THÁNG SÁU, SÀI GÒN
Chào tháng sáu
Chào Sài Gòn mưa rồi lại nắng
Chào một ngày mang theo vui buồn ngọt đắng
Chào tình yêu tôi thắp lửa đỏ trên cây
Chào tiếng ve rền đường Sương Nguyệt Anh lá bay
Chào nỗi nhớ chập chờn đi trong hối hả
Xin đừng xem tôi như bao người khách lạ
Dù tình cờ tôi thoáng tạt qua đây
Cạn cùng tôi vài chén rượu dù đã say
Để chúc cho tôi
tháng nầy có một ngày sinh nhật
Ồ! Mấy mươi năm chưa một lần tôi nghe ai nhắc
Tôi cũng tự nâng ly chúc tụng riêng mình.
Chào tháng sáu
Chào Sài Gòn mỗi sáng bình minh
Người nối người, xe nối xe bon chen nhau từng bước
Thời gian đâu của riêng ai mà níu được
Có được việc làm cũng lắm nỗi đắng cay
Anh thợ xây đứng chót vót như đứng ở trên mây
Có khác gì đâu chị bán hàng rong đẩy xe giữa phố
Tiếng rao nghẹn chỉ còn nghe tiếng gió
Buổi tối đi về lầm lũi trong đêm
Vũ trường về khuya- tiếng nhạc- vẫn sáng ánh đèn
Tôi cũng thâu đêm nhìn bóng mình trên vách
Thì ra tôi cũng chỉ là một người đơn độc
Giữa Sài Gòn nào tìm thấy được tên em.
Nguyễn An Bình
