25 January 2020

CUỐI NĂM, CHỜ MẸ VỀ CHỢ - Quảng Tánh Trần Cầm


chiều về chậm trên con phố ngã ba mũi tàu
cây cối xanh hỗn tạp dọc theo con lộ gồ ghề
mưa bụi lún phún rơi rớt
mẹ tôi ngồi chen chúc trên chiếc xe thổ mộ
đầy chật người và quang gánh
con ngựa già, người đánh xe móm mém
trong lất phất mưa bụi mẹ tôi bay la đà
và đáp xuống hàng hiên bên xe hủ tiếu
chiều tôi sinh động với những tiếng húp xì xụp  
đậm đặc mùi nước lèo bốc hơi thơm ngát
và đâu đây tiếng hát ngọt ngào từ chiếc radio xách tay   
chơi vơi tưởng chừng đã tan vào lãng quên theo sương mù
năm tháng  ̶  ̶  nhưng không.  vẫn nhớ, vẫn nhớ không phai
nhớ lắm nhớ ngày nào nấp trong vạt áo mẹ,
nhớ quay nhớ quắt hương dầu dừa trên tóc,  
nhớ ánh mắt và nụ cười buồn, và không quên
những vết nhăn trước tuổi trên trán mẹ.

hôm nay, cận kề cuối năm
chiều về chậm, ngơ ngác trên con phố ngã ba mũi tàu
những người đàn bà có tuổi xúm xít quanh khu chợ
những thúng những bao những bị những giỏ xách
người đánh xe già, con ngựa móm mém
chiếc xe thổ mộ ì ạch trong khoảng không bàng bạc
mẹ tôi thản nhiên bay la đà trong lất phất mưa bụi và
tôi vẫn ngóng chờ mẹ về sau phiên chợ chiều nay.

Quảng Tánh Trần Cầm