22 February 2020

VỪA TÀN CUỘC CHƠI - Thy An


vừa tàn cuộc chơi
mặc áo vàng long đong đem thơ vào chợ
những tưởng giống áo xanh của thiền sư trên đồi
nào ngờ thơ rụng trên vai
tệ hơn giọt sương
làm ướt manh áo mỏng
chỉ là ngón tay gầy trên phiếm chữ lông bông



vừa tàn cuộc chơi
âm thanh đọng lại trong không gian thật nhỏ
đêm tối có những bài hát cho riêng lẻ từng người
cũng như thành phố có những nơi khuất trong tim
tôi đi qua và tôi trở về
nghe mùi buồn bay trong gió
mùi của ký ức phiêu du trên những mảnh vỡ


vừa tàn cuộc chơi
chợt nhớ những anh hùng xa xưa viễn mộng
Quang Trung cưỡi voi, Hưng Đạo lướt thuyền
Lê Lợi trên mình ngựa, Nguyễn Trãi viết hịch ba quân
giấc mơ đem lại hãnh diện
quê hương cựa mình thật nhẹ
như một thoáng hương thơm lịch sử thiên thu
rùng mình thấy lạnh


vừa tàn cuộc chơi
năm tháng đi qua như bước chân cuộc đời
níu giữ những khờ dại trên ngực trầm môi mọng
phủi tay như sương rụng
giọt nước từ cơn bão rớt
chữ nghĩa chìm xuống đáy ly
những hình ảnh đích thực mờ mờ ẩn hiện


vừa tàn cuộc chơi
tay vói lấy bài thơ trên cao
quăng vào vách đá không tiếng vọng
những bóng người đi qua
như bạn bè với những thủy chung trầy xước
như người tình khuôn mặt da nhăn và nụ cười trôi lạc
lời nói vô nghĩa bay qua lõm bõm
chỉ là những vỗ về trong phút giây
rồi yên lặng ra đi như phố đêm…


Thy An