QUÊ
HƯƠNG THÁNG SÁU
Tháng Sáu
nước mặn tràn đồng
dòng sông chảy ngược
ôm hàng liễu nước (*)
héo đọt bơ phờ
ủ rũ ven bờ
rung lên bần bật …
Đàn cá
Ngửa mặt thoi thóp
bên những rác trôi
bềnh bồng ngược xuôi
chơi vơi giữa trời
bên đen…bên trắng…
Tiếng sóng từ Hoàng Sa
vọng về thì thầm mê sảng
từng cơn hoảng loạn
gọi biển bám đất
lấn mạch…chận nguồn
Tháng Sáu
nắng đốt khô đồng
nức nẻ
tiếng ve hấp hối
gọi Hè
đường phố – làng quê
hôn mê sương chiều nhỏ lệ
Người về
vô cảm quàng khăn
nhìn mây giăng ngang
hàng dừa trái treo héo vàng
bến đò điều hiu
chiều không tiếng gọi
Cầu ao
thì thào gió thổi
kênh xuôi
vắng bóng em ngồi
đám lục bình trôi
chao mảnh trăng rơi
trôi vào màn đêm
lảo đảo…
Giọt buồn tàn bạo
quê tôi tháng Sáu
cứ xoáy sâu
vào vết đau sông biển từng ngày…
(*) Cây liễu nước hay cây bần…
CHIẾC
LÁ THU RƠI
Tặng Nhu và bé Tiền thành phố Sương
Mù
Chiếc lá Thu rơi,
phía trước chơi vơi… phía sau chìm nổi
rừng chồi lảo đảo giông bão chuyển mùa…
Còn nhớ ngày xưa trưa đi tắm suối
chiều nghe gió thổi khỏa nhịp hồi sinh
nghe tiếng chuông ngân mẹ ngồi lần chuỗi
mở lối tâm linh khát vọng hòa bình
Anh gánh bình minh đắp lên đồi cát
cho em ngồi hát cung bậc trữ tình
trăng treo lung linh trên triền đá bạc
hai đứa lạc loài khao khát… phục sinh?
Anh ước tự mình trở thành cây thị
từ trong huyền sử cổ tích nước Nam
em là bà tiên vai mang thần bị
hứng trái thị vàng chín mộng tình thâm…
Cố quên đi em trăm buồn ngàn khổ
đổ trút vào hồ nước mắt… phong sương
ta như cánh chim bay về tìm tổ
giữa hố hoang tàn đổ nát… yêu thương!
(Mùa Thu xa quê thứ 30)
Sông Cửu