sáng. mùng Ba chập chờn mở mắt
ký ức lừ đừ đủng đỉnh bước ra
cõi hồn nhiên trùm lên ngôi nhà đổ
hạnh ngộ vầng dương. bỏ bạn bè
thấm sương bay, gió bấc ngại ngùng
con Vi nhỏ lên ngôi, hô “Chết!”
cả đất trời trơn trợt, tréo ngoe
dưới đồng xa, ta ngước trông. đá nhọn.
bão tuyết trùm mấy bận, ngát nôn nao
lối xưa hiện. tình năm nao chết gọn.
lén tìm môi thơ bé. Tết dạt dào
Trangđài Glassey-Trầnguyễn