GOOGLE TAO NGỘ
(Ha Thai)
Ngày xưa bên xóm Bóng
(Phía dưới chân Tháp Bà)
Có quán cà phê nhỏ.
Nườm nượp khách vào ra.
Ông chủ người Quảng Trị
Nghe xưa là sĩ quan.
Người vuông, râu bệ vệ.
Hiền... Nhưng vẫn ngang tàn.
Dưới tàng cây vú sửa.
Tám đủ chuyện trên đời.
Chuyện văn chương thơ phú.
Chuyện vùng Vịnh xa xôi.
Năm 90, 91.
Mỹ mở diện HO.
Đón sĩ quan lớn nhỏ.
(Ở từ 3 năm tù.)...
Quán cà phê đóng cửa.
Anh lên tàu đi xa.
Nửa vòng quay trái đất.
Xứ dân chủ cờ hoa.
Từ đó bặt tin nhau.
Qua bao cuộc bể dâu.
Em dòng đời xô đẩy.
Đất Hoa Kỳ đến sau.
Đêm lang thang lên Net.
Gặp được ảnh người xưa.
Vẫn hàm râu bệ vệ.
Trán rộng, tóc lưa thưa.
Vài dòng thơ viết vội.
Hỏi thăm phải là anh ?
Mong được thư hồi đáp.
Thi sĩ "Bảy mươi hành".
BUỒN TRÔNG KỶ NIỆM
Ta về thăm xóm Bóng
Tìm lại kỷ niệm xưa
Tháp Bà vẫn trầm mặc
đứng u hoài trong mưa.
Làng nhỏ dưới chân tháp.
Giờ đây nhìn chẳng ra.
Quán hàng chen san sát...
Nhộn nhịp khách phương xa.
Làng xưa giờ lột xác.
Vươn mình hoá thiên nga.
Quay cuồng theo tiếng nhạc.
Vũ điệu đồng dollar.
Em xưa giờ nay đã
Tóc bạc, da đồi mồi.
Chồng em giờ nghe nói:
“Trên thiên đàng rong chơi?”
Đám con cháu xa lạ.
Quần áo diện xênh xang.
Tóc vàng và tóc đỏ.
Kiêu sa mà hở hang.
Làng cũ toàn người mới.
Hung dữ và chua ngoa.
Thực khách cười nham nhở.
Cô hàng phô thịt da.
Ta chọn mình quán vắng.
Kỷ niệm xưa vỡ tan.
Thương cô hàng ế khách.
Chống cằm mắt mơ màng.
Câu thơ đề lên vách.
Mơ hồ hương phù dung
Mong manh và dễ vỡ...
Nhan sắc ấy theo cùng.
Bùi Nguyên Phong