Chiến tranh hoành tráng biết bao!
Thật háo hức!
Thật hiệu lực! Sáng sớm,
còi báo động đánh thức
xe cứu thương lên đường túa ra khắp nơi,
xác chết đong đưa trong gió
băng ca tròng trành nạn nhân,
gọi mưa từ mắt mẹ,
đào đất tàn phá những đổ nát hoang tàn …
Những kẻ bất động và sáng lấp lánh,
những người tái xanh vẫn còn đớn đau …
nảy sinh nhiều thắc mắc nhất
trong tâm hồn trẻ em,
giải trí cho thánh thần khi bắn pháo hoa bằng hỏa tiễn
lên bầu trời,
chôn mìn trong đồng ruộng
thu hoạch xương nát thịt tan,
bắt buộc gia đình di tản,
đứng cạnh bên thầy tu
nghe họ nguyền rủa ma quỷ
(tội nghiệp quỷ ma, còn lại một tay
đốt cháy trong lửa) …
Chiến tranh tiếp diễn đêm ngày
tăng cảm hứng cho bạo chúa
đọc những diễn văn dài
thưởng huân chương cho tướng lãnh
tạo đề tài cho người làm thơ
đóng góp cho công kỹ nghệ
chế tạo chân tay giả,
cung cấp thực phẩm cho ruồi,
viết thêm nhiều trang sử,
thành lập sự bình đẳng
giữa nạn nhân và sát nhân,
giúp người yêu viết thư,
tạo phụ nữ thói quen chờ đợi,
tràn ngập trên báo chí
bài viết và hình ảnh,
xây cất nhà mới cho trẻ mồ côi,
tiếp tay việc sản xuất quan tài,
vỗ nhẹ vào lưng khen thưởng người phu mộ
và vẽ nụ cười trên mặt lãnh đạo gia.
Chiến tranh hoạt động siêng năng
chưa từng thấy!
vậy sao không một ai
cho nó lời khen ngợi.
Dunya Mikhail
Ngu Yên dịch
Bản Anh Ngữ: Salaam Yousif và Liz Winslow
***
Dunya Mikhail, công dân Mỹ, gốc Iraq. Nhà văn và nhà thơ.
Tốt nghiệp đại học Baghdad, trở thành nhà báo và dịch thuật cho tờ The Baghdad
Observer. Sinh 1965 tại thủ đô Baghdad. Trải qua chiến tranh Irag-Iran 1980 –
1988 và chiến tranh vùng vịnh 1992.
Vì vậy, thơ của bà thường đề cập đến kinh nghiệm chiến
tranh, tử vong, và thất tán. Rời Irag năm 1995, đến Mỹ, cư trú tại tiểu bang
Detroit. Trở thành thi sĩ hàng đầu của thời đại. Nhận giải United States Artist
Fellowship, Guggenheim Fellowship, a Knights Foundation grant, a Kresge
Fellowship, and the United Nations Human Rights Award for Freedom of Writing.