Ô kìa con bướm bay trên cỏ,
đâu có hoa mà sao bướm bay…
Bướm giống như mình…tung hết phấn…
học trò và tấm bảng đen phai!
Màu thời gian lợt theo ngày tháng,
ai ngó thời gian thấy nhói lòng?
Hay chỉ cái run chiều lạ gió,
bướm vờn trên cỏ chớm mùa Đông?
Ô kìa hoa tuyết rơi trên cỏ,
muôn dặm trùng duơng sóng bạc đầu!
Ta tiếc tuổi xanh, nhìn cố quận
xám màu sương khói, đã vào Thu?
*
Chiều rơi…vài ý thơ ngồ ngộ,
ước có em hôn một nụ hồng…
sẽ nở bao giờ không biết nữa,
thì mong cho có chút thương mong!
Tôi ở quá lâu miền quạnh quẽ,
sáng, chiều, bươm bướm nhớ hoa niên…
Tiếng xe xa phố đi về Huyện…
Huyện lỵ rưng rưng những đóm đèn!
Em chắc rưng rưng từng bước nhỏ,
lụa quần hai ống gió thơm xưa…
Tôi hai tay chắp cầu xin Chúa:
“Con nhớ người ta đến dại khờ!”.
Em
có rưng rưng khi khấn nguyện:
“Ai về bên nớ nhớ bên ni!”?.
Em ơi Huế vẫn xanh dòng nước,
em vẫn là em…hương quý phi…
Trần Vấn Lệ