Tôi cần phải chửi tôi
bỏ cái tật làm thơ cà rỡn
lũ lụt ngoài quê nước ngập đồng
lúa má tằm tang mất trắng
còn lên face book diễu võ dương oai
khoe chụp bóng chung với những văn tài
mà không tủi hổ
Khóc thương làm chi những mối tình cũ kỹ
cất vào lòng đi
đem xuống đáy mồ
dành dụm được đồng nào con cho đem tặng cho quê
đó mới chính là tình yêu xứ sở
Nói yêu để mà vui cũng là cái cớ
để đi uống bia, karaoke ôm mà vợ khỏi cằn nhằn
anh chẳng còn sống được mấy năm
hãy để cho anh thư thả
đừng cứ hỏi tiền hoài mệt quá
âm ti đâu có dùng tiền
Tôi cần phải chửi tôi
lãnh cảm với nỗi buồn
của những phận đời bất hạnh
vẫn veston comple
giày da bóng lộn
xe đời mới bon
bon đường cao tốc
xoen xoét lên diễn
đàn
nói yêu quê hương
tình nghĩa đồng bào
dạy dỗ nhân dân cần
cù lao động
Thơ viết hũ nút
nào có ai hiểu đâu
còn xem thiên hạ
là đồ dốt nát
thơ nếu không
siêu hình thì khinh bạc
mới đúng gu thi
sĩ đa tài
tôi chán mình đến
tận mang tai
chẳng có em nào
mà cứ tưởng như là có
rồi làm thơ tặng nường
nào đó
giọng si tình như
thuở mười lăm
Thôi mệt rồi ôn
ơi tôi phải đi nằm
alarm báo tới giờ
uống thuốc
quên một ngày
thôi là tao ngộ người muôn năm trước
Úm ba la!
29/12/2024
Nguyễn
Hàn Chung