22 January 2025

GỞI LẠI EM THÀNH PHỐ CÓ TÔI | CHIỀU CUỐI NĂM ĐẤT KHÁCH - Cao Vị Khanh

GỞI LẠI EM THÀNH PHỐ CÓ TÔI

1.

Gởi cho em góc phố người

bốn mươi năm đã, vẫn đời lưu vong.

Hàng ghế trống, dãy bàn không

thèm xưa mỗi bước một vòng tay ôm.

2.

Gởi cho em góc phố cười

góc đi tay níu, góc ngồi tay ôm.

Góc xưa mê hoặc môi hôn,

góc nay tôi đứng bồn chồn. Môi trơn.

3.

Gởi cho em góc phố sầu

trăm năm đá tảng triệu màu thời gian.

Còn tôi trong góc muộn màng

vai xuôi tượng đỡ che quàng mái rêu.

4.

Gởi cho em góc bờ sông

đi long rong vẫn lòng vòng phố quen.

Hàng cây. Ghế đá. Công viên.

Sao em đứng mỗi góc phiền ngó tôi!

5.

Gởi cho em góc phố nhà

nụ hôn dẫu muộn vẫn da thịt mình

vẫn nghĩa nặng vẫn thâm tình

vẫn câu tấm mẳn lòng đinh ninh lòng.

6.

Gởi cho em góc phố tôi

mốt mai bỏ lại chỗ ngồi lạnh tanh.

Người qua, lặng ngắt. Cũng đành

còn … hơi thuốc cũ … quẩn quanh … ghế bàn.

***

CHIỀU CUỐI NĂM ĐẤT KHÁCH
UỐNG RƯỢU VỚI HAI ANH

Rượu đào pha chút  quan san

quán khuya đất khách thấm vàng ý thân. 

Còn đây chút nỗi niềm gần

uống đi mà ngó mây Tần quyện truông.

Mai ngày một bóng đời suông

không ai sớt rượu xẻ buồn cùng anh.

Một em thân tháp mấy cành.

Một anh thân chiết mấy nhành suối xa.

Nghĩ mình đời xế bóng nhòa

biết mai còn thấy được tà áo bay.

Biết mai mưa có dài tay

về thăm mả mẹ tụng bài Hiếu kinh.

Mẹ xa tóc bạc trăm nghìn

sợi đau sợi bệnh gởi mình cõi xưa.

Biết mai hương có dư thừa

về xông lò cũ đợi mùa trăng thu.

Vẫy ngang ngọn bút long tu

hoạ bài Chính Khí khóc bù cho ba.

Biết mai quỳnh có ra hoa

còn ai chuyên nước pha trà vịnh thơ.

Phải mình đã mất bến chờ!

Cao Vị Khanh