27 November 2025

NHỮNG TIẾNG LÒNG THU XA (tiếp nối và hẹn đến Thu sau) - Lê quang Thông

Mùa Thu trên nước Đức dài ba tháng, từ gần cuối tháng 9 đến gần cuối tháng 12.
Cảm xúc về mùa Thu bất tận. Theo thời tiết, hoa lá, cây cối, màu trời…mà Tiếng Lòng Thu Xa, nức nỡ với nhiều cung bậc, nhưng tựu trung là tâm trạng kẻ tha hương, ngồi nơi đất khách nghĩ về chốn cũ. Chỉ sợ gieo buồn cho khách tri âm nên chia ra, đánh số tâm sự 1,2…định sẽ ngưng tiếng lòng khoảng gần cuối tháng 12.
Nhưng rồi quê nhà lại liên tiếp bão, lụt từ cuối tháng 10. Những đêm ngồi sáng đêm, coi tình hình nước lên xuống Đập Đá, đường Huỳnh thúc Kháng, Bạch Đằng…bỗng dưng thấy Tiếng Lòng Thu Xa phù phiếm quá. Khổ đau hiện ngay trước mắt. Quê nhà ơi ! Biết bao giờ nghĩ về chốn cũ mà lòng thanh thản vô ưu.
Ngày mai, ngày mốt trời lại mưa nhiều bên nớ, lòng bên ni nào yên. Thôi, thêm vài Tiếng Lòng Thu Xa. Xin cầu nguyện bên nớ bình yên.


Tiếng lòng Thu xa 5
THU ĐẾN
—————

Thu đến hôm qua, trời rũ buồn.
Mở đầu mùa lá rụng sầu tuôn.
Cây xanh tươi lục sang vàng nhạt.
Gió nhẹ se đưa lạnh cả hồn.

Thu tiếp nhớ mong từ hạ nóng.
Mùa cũ thay, không đổi mới lòng.
Tha thiết kẻ trông mong người đợi,
hiểu đoạn trường con sáo sang sông.

Thu ca tống biệt lá về đâu,
rơi vèo từng chiếc lượn theo nhau.
Buồn rũ, nhưng chưa buồn áo não,
chưa làm xa mặt cách lòng đau.

Thu thành ranh giới của chia ly,
của buồn, của nhớ, của ra đi.
Làm như thu, chính là vai chính,
thủ phạm gây ra chuyện não nề.

Sáng nay trên mặt sông sương khói.
Quanh rừng đồng cỏ trắng mênh mông.
Vàng thu lá rụng, sương mờ phủ.
Buồn từ mông quạnh tới đồng không.


Tiếng lòng Thu xa 6
TÌNH THU

—————-

Em hãy đến đây khi chiều nhạt nắng.
Mùa Thu nhắn tin ta rất cần nhau.
Một người đang cô tịch khúc giang đầu,
hẹn người cuối sông, nhớ nhau tìm tới.

Mùa Thu vàng, bầy quạ đen bối rối.
Huống chi người, ngơ ngác biết về đâu.
Hãy đến với nhau như xưa, lần đầu.
Khơi nóng chút đời, Thu về chớm lạnh.

Se sắt gió cho lòng thêm cô quạnh.
Ôm nhau đi, ghì chặt lấy bờ vai.
Lưng eo này một thời mê miệt mài,
siết chút nữa cho gần thêm chút nữa.

Tình không là lá, vào Thu vàng úa.
Tình trăm năm, xanh mãi mộng mơ dài.
Cho thiên thu không gợn chút u hoài.
Tình ôm kín hai tâm hồn một khối.

Đừng hờ hững để lòng đau nhức nhối.
Nhạt nhẽo, buồn hơn phụ bạc chia lìa.
Chẳng thà một lần ruồng rẫy nhau đi.
Còn hơn cận kề, mỗi người một hướng.

Chim từng đoàn bay về miền Nam ấm.
Ta gần nhau cho bớt lạnh nơi nầy.
Ân cần tìm hơi, đầu mày cuối mắt,
một bàn tay quấn quýt một bàn tay.

Thu có buồn muôn đời, muôn nơi chốn.
Giữa đôi ta Thu không thể chen vào.
Đường lá rụng đầy, sầu đi xào xạc,
âm vang một thời chân sáo xôn xao.

Em có nghe mùa Thu khơi sống dậy,
tình dài lâu trầm lắng nghĩa phu thê.
Trời chùng xuống cho lòng thêm rạo rực.
Là tình Thu hay tình quá đê mê.


Tiếng lòng Thu xa 7
THU VỀ BÊN DÒNG NIDDA CÙNG CÁC EM NUTRIA*

——————————————————————————-

Các em
đồng cảnh cùng
tôi,
quê nhà
cùng
phía chân trời
xa xăm.

Điêu linh,
phiêu bạt
nhiều năm.
Chốn này dừng lại,
nhận
làm quê hương.

Hôm nay
cùng
đón Thu buồn,
lá vàng
chưa rụng,
sầu
tuôn
ngập hồn.

Em
vô tư
giữa sông nguồn.
Nặng lòng
tôi
bước
cuối đường
lưu vong.

Thêm chi
khói sóng
trên sông ? **
Thu
từ vạn cổ
đã mênh mông
buồn.

————
*Nidda : một con sông nhỏ ở Frankfurt, Đức
*Nutria : một giống chuột từ Nam Phi, nhập cư vào Âu Châu theo kỹ nghệ lông thú (1890) và sống đầy trong các sông rạch, ao hồ ở Đức. Nutria to bằng con Chồn, rất hiền, ăn chay và thân thiện với người.
** “Thêm chi khói sóng trên sông” lấy ý Thôi Hiệu từ 2 câu bài Hoàng Hạc Lâu:
Nhật mộ hương quan hà xứ thị
Yên ba giang thượng sử nhân sầu
(Thôi Hiệu)
Quê hương khuất bóng hoàng hôn
Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai
(Tản Đà dịch)


Tiếng lòng Thu xa 8
ĐẦU THU LÊN NÚI

—————————-

Đầu Thu hốt nhiên nhớ núi,
bềnh bồng tâm áng mây trôi.
Non quạnh đỉnh cao trực chỉ,
lên nơi xa đất gần trời.

Thả hồn khơi vơi diệu vợi.
Nhỏ nhoi dưới bóng thông cao.
Đỉnh núi vào Thu trắng bạc.
Ô hay ! Núi cũng lao đao.

Tựa đầu bên ghềnh đá dựng,
mơ màng theo gió vi vu.
Trăm năm thực hư huyền hoặc.
Núi non chìm bóng sương mù.

Tâm, núi với nhau khắn khít.
Rừng, người cùng nhuốm Thu sang.
Hoàng hôn nhạt nhoà bóng núi.
Cô đơn vèo lượn lá vàng.

Lưng chừng cheo leo bỗng nhớ,
đoạn đời cố quận vất vơ.
Róc rách thầm thì nước giục :
Vượt qua con suối là Bờ.


Lê quang Thông
Frankfurt, Germany