14 January 2016

CHIỀU NGỒI QUÁN Ở SÀI-GÒN | NHỚ VỀ MẬU-THÂN - Huy Uyên

CHIỀU NGỒI QUÁN Ở SÀI-GÒN

Buổi ngồi quán cà-phê Sài-Gòn
nghĩ về một chiều xưa đầy nhớ
thương sao ngày đó môi em
ngọt dịu dàng chi đến thế !


Em có còn ở đó
tình-yêu người đem vắt ngọn cây
hạnh-phúc bao quanh
bên ngoài mưa rớt đổ
từ xa nhau em có trở lại nơi này .

Trái tim xưa hình như chạy quanh
nơi cô đơn tận cùng qua vội
bài hát về một con phố buồn
phiền muộn mà chi để lòng không nói .

Nắng gió hanh hao ngày trước
lảng đảng nhìn ai tợ bóng hình em
tình yêu xưa nào quay lại được
xa lắm nẻo Quang-Trung lối cũ đi tìm .

Hỏi em còn che nắng rợp con đường 
qua bên kia kênh đào phố chợ
những "nhà chồ" ngày cũ thấy mà thương
buổi đưa em về trời còn ngái ngũ .

Chiều nay buồn mình tôi ngồi quán
nhớ em xưa rão bước chợ Bến Thành
ai một lần thả tim thơ-thẩn
để cháy lòng giấc mộng trăm năm .

Huy Uyên


NHỚ VỀ MẬU-THÂN


Có phải ta mang vết thương
bốn-mươi-năm còn mưng mũ
tôi, anh hai ta nổi buồn
quê hương không hoa không khế (*) .

Mới đó bao ngày dâu bể
lụi tàn chôn dấu kín nghĩa-trang
người một đời ở lại
chất trong tim oán hờn .

Nhiều lần tháng-tư-bảy-lăm
mùa xuân bạc lòng gảy súng
"tình yêu chưa trọn chỗ nằm
em về đâu-mùa lá rụng" !

Chia hai phe người đếm xác
núi rừng Việt-bắc đau thương
cầu xưa một lần gảy nhịp
lớp lớp người đi điêu-tàn .

Bao chiều ngồi với mưa ngàn
đói lòng cầm bằng khoai sắn
thế mà qua mấy mươi năm
gươm đao điêu-linh thời loạn .

Vết thương ngàn đời mưng-mũ
lúa cháy ngập đen cánh đồng
bà con quê cùng bỏ chạy
đau thương nước mắt chan cơm .

Miền Nam tràn ngập khổ đau
hai mùa xuân (**) qua đầy máu
còn mong đợi chi người về
hận thù hằn sâu lá cỏ .

Hận thù đi qua còn đó
nước mắt mẹ già con thơ
khăn trắng bao người vợ trẻ
nhớ mãi thiên-thu đến giờ 
(bốn mươi năm qua dông-tố) .

Huy Uyên
(*) chùm khế ngọt
(**) 68&75