Có lẽ với cách
giết người diệt khẩu, giết người để loại trừ đối thủ cạnh tranh quyền lực nhỏ lẻ
thì không biết đến bao giờ Hồ Chí Minh mới có thể công khai nhận vơ mình là
Nguyễn Ái Quốc để không bị phát hiện, không bị loại trừ khỏi danh vị “cha già dân
tộc” bởi Hồ đã được giới thiệu là Quốc trong cuốn tự truyện “Những Mẩu Chuyện Về
Cuộc Đời Của Hồ Chủ Tịch” từ năm 1948 ở Thượng Hải, Trung Quốc. Cũng như giết
người diệt khẩu nhỏ lẻ khó cho Hồ có thể thu tóm quyền hành, độc quyền quyền lực
nhằm thực hiện nhiệm vụ nhuộm đỏ Việt Nam làm bàn đạp tiến xuống phía nam, xích
hoá toàn cầu. Thế cho nên cộng sản quốc tế thông qua công cụ tình báo Hoa Nam đã
chỉ đạo, hổ trợ Hồ Chí Minh ra tay giết người đại trà với khẩu hiệu “trí phú địa
hào đào tận gốc, tróc tận rễ”, nằm trong chủ trương, đường lối “giết lầm hơn bỏ
sót” của chính sách được gọi là cải cách ruộng đất do Nga - Tàu lên kế hoạch,
chỉ thị cho Hồ thi hành.
Phải công nhận rằng
với chiêu bài cải cách ruộng đất thâm độc dã man, tàn bạo của cộng sản quốc tế được
tên cộng sản Hồ Chí Minh nhận chỉ thị thi hành - Chúng đã loại bỏ gần như toàn
bộ những cá nhân có nguy cơ làm bại lộ kịch bản Hồ nhập vai đóng thế Quốc và làm
tê liệt hoàn toàn các nhà lãnh đạo lực lượng, đảng phái chính trị có khả năng
thách thức quyền lãnh đạo của Hồ Chí Minh. Với chính sách cải cách ruộng đất trên
hình thức là Hồ Chí Minh cướp đất địa chủ chia cho bần nông cố nông. Ngọt ngào
hơn, cao sang hơn là bác đảng, chính phủ làm cách mạng cải cách ruộng đất cho dân
làm chủ ruộng cày!
Thực chất của chính
sách cải cách ruộng đất do Staline – Mao chỉ đạo trong bóng tối, chỉ là nhằm tạo
điều kiện thuận lợi cho cộng sản Hồ Chí Minh tiêu diệt cộng sản Nguyễn Ái Quốc
để trừ hậu hoạn và hổ trợ cho cộng sản Hồ thanh toán nốt lớp trí thức tinh hoa
của Việt Nam mà những đợt săn lùng trước chưa làm sạch được. Cũng như chính sách
cải cách ruộng đất là bức bình phong để cộng sản Hồ Chí Minh tìm diệt những nhà
cách mạng tiền bối và hậu duệ thời cụ Phan Bội Châu, thời của Nguyễn Ái Quốc gởi
thanh niên đi du học ở Nhật, ở Tàu, ở Nga. Và Hồ ra tay giết để không còn ai biết
Hồ tiết lộ chuyện Hồ nhập vai Quốc.
Cụ thể là những
giòng tộc khoa bảng, trí thức tài năng, học cao hiểu rộng có tinh thần cách mạng
yêu nước cao độ như giòng tộc của cụ Phan Bội Châu, Đặng Văn Hướng, Võ Liêm Sơn...
đã bị cộng sản Hồ tố điêu làm nhục và tận diệt cả họ. Thảm nạn này đã được tiến
sĩ Đặng Văn Huy kể lại một góc nhỏ hoạt cảnh cải cách ruộng đất trời long đất lở
trong loạt bài “Những Ngày Cải Cách Kinh Hoàng Trên Quê Ngoại Của Tôi.” Có đoạn
viết:
“...Đầu năm 1948, Hồ chủ tịch đã biên thư mời cụ Võ
Liêm Sơn lên Việt Bắc gặp gỡ đàm đạo một tuần rồi tặng cụ cái gậy đó. Nhưng
nghe nói trong khi đàm đạo, cụ Võ Liêm Sơn đã tỏ ra không tán thành việc Hồ chủ
tịch đã quá lệ thuộc dựa dẫm vào người Tàu để đánh Pháp nên cụ nhất định đòi về?...
...Trở về đến quê chỉ khoảng một thời gian sau là ông
ngoại tôi đã bị lâm bệnh nặng rồi mất. Đó có lẽ cũng là một cái chết bí ẩn vì
trước khi lên Việt Bắc, ông ngoại tôi vẫn còn khỏe mạnh bình thường...
..Năm 1949 sau khi cụ Võ Liêm Sơn qua đời, cạnh bàn thờ
của cụ còn dựng thêm một chiếc gậy tay cầm bằng ngà voi có khắc dòng chữ Hán của
Hồ chủ tịch đề tặng...”
Dù cộng sản Hồ
Chí Minh ra sức truy cùng diệt tận để bịt đầu mối bất cứ ai có khả năng làm lộ
chuyện Hồ giả. Thế nhưng vẫn còn nhiều thanh niên ở Nghệ An xuất dương học làm
cách mạng, hoạt động kháng Pháp cứu nước biết Nguyễn Ái Quốc, biết cả Hồ Chí
Minh. Do đó trong cuộc khởi nghĩa Quỳnh Lưu, Nghệ An năm 1956 – có lẽ đó là mẽ
lưới chót nên Hồ đã ra lệnh cho quân đội nhân dân tắm máu người dân yêu nước,
giàu truyền thống cách mạng của vùng Thanh-Nghê-Tỉnh để tận diệt thành phần biết
Quốc, biết Hồ còn sót lại?
Lẽ thường, nếu Hồ
tài cao đức trọng, danh tiếng lẫy lừng và thật sự là Nguyễn Ái Quốc, người con
của Nghệ An được nhân dân kính yêu thì cần chi phải sử dụng quân đội đàn áp nhân
dân? Chỉ cần Hồ xuất hiện nơi điểm nóng Nghệ An, đứng ra giàn xếp vụ việc có tình
có lý thì đã yên chuyện, đã không có cuộc tắm máu hàng vạn dân Thanh-Nghê-Tỉnh.
Sự kiện tắm máu dân là một bằng chứng khác chỉ ra Hồ Chí Minh không phải là
Nguyễn Ái Quốc.
Mãi đến năm 1957
Hồ mới dám rón rén về Nghệ An, với danh nghĩa là lần đầu tiên, sau nửa thế kỷ
“bôn ba tìm đường cứu nước” về thăm quê hương Nam Đàn, Nghệ An và theo báo đài
lu loa là được anh bưu tá Nguyễn Đình Ngọc người chở “bác Hồ” trên xe con về thăm
quê kể lại quang cảnh người dân hồ hởi, reo hò chào đón Hồ như sau:
“... Bác bảo tôi chở Bác tham quan một vòng để vẫy
chào bà con 2 bên đường và đi về thăm quê hương Kim Liên (Nam Đàn). Thông qua hệ
thống phát thanh nên hầu hết người dân Nghệ An, Hà Tĩnh đều đã biết Bác Hồ về
thăm quê nên người dân ở dọc tuyến đường từ Vinh lên Kim Liên cứ nườm nượp từng
đoàn người... Nghe tin Bác về quê, ai ai cũng náo nức, phấn khởi chờ Bác từ rất
sớm. Trong một buổi sáng tháng 6 nắng chan hoà, với bộ quần áo ka ki, đôi dép
cao su mòn gót, Bác tươi cười vẫy chào nhân dân. Cả rừng người hò reo mừng đón
Bác...”
Rất lạ là người
dân ai cũng biết Nguyễn Ái Quốc về thăm quê, người dân kéo ra hai bên đường reo
hò mừng đón rầm rộ nhưng những người trong giòng họ cật ruột, gần gũi, có Nguyễn
Sinh Mợi người anh chú bác và Nguyễn Sinh Xơng con ông Mợi còn sống không đến đón
mừng người em chú bác Nguyễn Ái Quốc con của chú ruột Nguyễn Sinh Sắc trong ngày
“vinh quy bái tổ” 01/06/1957?
Ông Nguyễn Sinh
Mợi vai anh và Nguyễn Sinh Xơng vai cháu Nguyễn Ái Quốc cũng không thấy “reo hò
mừng đón” Nguyễn Ái Quốc trong lần thứ hai về thăm nơi chôn nhau cắt rốn năm
1961. Người cháu Nguyễn Sinh Xơng không đến reo mừng, tạm giải thích được là vì
kịp chết năm 1958 để cho Nguyễn Ái Quốc về thăm quê và ông anh Nguyễn Sinh Mợi
thì mất tăm không sủi bọt, dù vài năm trước theo tài liệu của đảng thì ông Nguyễn
Sinh Mợi được ông em con chú (Nguyễn Ái Quốc) cho tiền tiết kiệm được để ăn Tết,
là sao – hơi bị lạ?
Có thể ông Mợi, ông
Xơng là hai người cuối cùng trong giòng họ Nguyễn Sinh bị Hồ Chí Minh giết người
diệt khẩu để không bị phát hiện Hồ không phải là Quốc và đấy là thêm một bằng
chứng khác chứng minh Hồ Chí Minh không phải là Nguyễn Ái Quốc!
Nói về giết người
diệt khẩu thì ban tham mưu của Hồ Chí Minh rất lạnh lùng, rất chuyên nghiệp và
không dễ phát hiện được. Chúng giết người diệt khẩu, tinh vi thâm độc và diễn
hoàn hảo đến độ là giòng tộc, con cháu của những người bị hại vẫn mù quáng tôn
thờ Hồ, tôn vinh Hồ là cha già dân tộc, là lãnh tụ kính yêu, là thánh của dân tộc
mà không hề có chút nghi ngờ để tìm biết Hồ là chính phạm tàn sát giòng họ mình
như:
1) Ông Đặng Văn Việt được cộng sản gắn danh hiệu
hùm xám đường số 4 là con Phó Bảng Đặng Văn Hướng bị Việt Cộng đem nhốt chuồng
trâu, đấu tố đến chết trong cải cách ruộng đất nhưng vẫn mù quáng cúc cung ca tụng
Hồ Chí Minh, vẫn thần tượng kẻ đã giết bố mình.
2)Ông Phạm Tuyên con Thượng Thư Phạm Quỳnh bị
sát thủ của Hồ giết rồi bịa tội Việt gian đại bợm nhưng vẫn ngây ngô, vẫn hồ hởi
ca ngợi “đảng đã cho ta sáng mắt, sáng lòng” và hò hét oang oang “Như có bác Hồ
trong ngày vui đại thắng!”
3)Ông Bùi Tín con Thượng Thư Bùi Bằng Đoàn
dù sáng mắt nhận ra tội ác của đảng cộng sản, rời bỏ cộng sản nhưng vẫn tin Hồ
tốt với cha mình, giòng tộc mình và tới bây giờ được tự do tiếp cận với nhiều
nguồn thông tin đa chiều vẫn chưa đăt nghi vấn, không nghi ngờ về cái chết của
cha và hai bác của mình?...
Phải công nhận là bộ tham mưu của Hồ
Chí Minh quả là siêu hạng. Chúng không chỉ đơn thuần bịp trơn tru mà còn khiến
cho gia đình, ngưòi thân của nạn nhân bị chúng giết ngộ nhận tưởng là Hồ vĩ
đại, đảng là sáng suốt, là ân nhân cứu mạng khiến cho họ mang ơn và xả thân bảo
vệ bác đảng tới hơi thở cuối cùng! Ngay cả giới trí thức xã nghĩa như giáo sư
Chu Hảo là người có chữ nghĩa, vẫn còn phải ngộ nhận thốt lên rằng:
"... Cụ Hồ là người yêu nước theo tinh thần dân tộc chủ
nghĩa. Khi Cách mạng Tháng Tám thành công, Cụ là người có tầm nhìn xa nên đã
mời được hầu hết các trí thức yêu nước trong và ngoài nước ra làm việc vì lý
tưởng xây dựng đất nước Việt Nam đàng hoàng hơn, to đẹp hơn, sánh vai với các
cường quốc năm châu..."
Những kịch bản mà Hồ Chí Minh, đảng cộng sản
Việt Nam, hệ thống tổ chức của cộng sản quốc tế diễn đi diễn lại nhiều lần nhưng
không bao giờ cũ và không giảm đi tính hiệu quả của nó.
Cụ thể như khi chúng loại trừ dòng họ Hà Đông
tam bằng của quan Thương Thư Bùi Bằng Đoàn thì chúng diễn
trò Hồ Chí Minh viết thư mời cụ Bùi ra
hợp tác với giọng văn lâm ly bi đát “nịnh đểu” để không ai nghi ngờ, chính Hồ là
chủ mưu ra tay trừ diệt giòng họ
Bùi. Bức thư được văn nô bồi bút bảo là của Hồ có nội dung bịp bợm khiến
cho con cháu giòng họ Bùi sướng
mê tơi như sau:
“Thưa Ngài!
Tôi tài đức ít ỏi, mà trách nhiệm nặng nề. Thấy Ngài học vấn cao siêu, kinh
nghiệm phong phú. Vậy nên, tôi mời Ngài làm Cố vấn cho tôi, để giúp thêm ý kiến
trong công việc hưng lợi, trừ hại cho nước nhà dân tộc. Cảm ơn và chúc Ngài mạnh
khỏe. Kính thư”
Bộ đầu não của Hồ Chí Minh không chỉ soạn kịch bản cho Hồ
diễn với Thượng Thư Bùi Bằng Đoàn mà chúng còn soạn bài cho Hồ “diễn” sau khi dàn
cảnh máy bay bắn chết “đồng chí” Hồ Tùng Mậu, rồi cho văn nô “tả cảnh” Hồ ký
sắc lệnh truy tặng huân chương Hồ Chí
Minh và tự tay viết lời điếu cho lễ tang của ông Hồ Tùng Mậu - là một
trong 9 người chủ chốt, trong đó có Nguyễn Ái Quốc lẫn Hồ Chí Minh, thành lập
đảng cộng sản Việt Nam ở Hongkong năm 1930 theo chỉ đạo của đệ tam quốc tế cộng
sản. Trong điếu văn được cho là Hồ viết có đoạn ghi như sau:
"...Chú Tùng Mậu ơi! Lòng ta rất đau xót, linh hồn chú biết
chăng? Về tình nghĩa riêng - tôi với chú là đồng chí, lại là thân thiết hơn anh
em ruột. Khi hoạt động ở đất khách quê người, khi bị giam ở lao tù đế quốc, khi
tranh đấu ở nước nhà… đã bao phen chúng ta đồng cam cộng khổ như tay với
chân... Mất chú, đồng bào mất một người lãnh đạo tận tụy, Chính phủ mất một
người cán bộ lão luyện, đoàn thể mất một người đồng chí trung thành và tôi mất
một người anh em chí thiết! Mấy nguồn thương tiếc! Mấy nguồn thương tiếc cộng
vào một lòng tôi…"
Giết người hôm trước hôm sau cho mang vòng
hoa đến phúng điếu và giết “đồng chí” hôm trước, hôm sau truy tặng huân, huy chương,
phong tặng danh hiệu anh hùng, danh hiệu dũng sĩ là sở trường, là màn kịch mà cộng
sản Hồ Chí Minh thường sử dụng để đánh lừa nhân dân Việt Nam, đánh lừa thân nhân
của nạn nhân cộng sản.
Thời nay với công cụ truyền thông hiện đại
giúp cho cộng đồng mạng biết rõ hơn về sự thật Hồ Chí Minh và giúp cho chúng ta
hiểu tại sao đến năm 1955 đã qua nhiều đợt giết người diệt khẩu nhỏ lẻ rồi chuyển
sang giết đại trà mà Hồ Chí Minh vẫn chưa dám nhận “vơ” là Nguyễn Ái Quốc. Giờ
thì đã rõ, mãi đến năm 1955 Hồ chưa dám nhận vơ mình là Quốc chỉ vì dòng họ
Nguyễn Sinh vẫn có người còn sống, biết Hồ không phải là Quốc.
Thời nay nhờ vào
phương tiện truyền thông hiện đại, tân tiến giúp cho người dân tiếp cận nhiều
nguồn thông tin đa chiều để nhận ra tội ác của Hồ Chí Minh gieo rắc xuống đất
nước Việt Nam. Tội ác của Hồ quá rõ ràng, không có điều chi để cộng sản chối cãi
và không có gì để chúng ta bàn cãi. Tuy nhiên tội ác trời không dung đất không tha
do nhân vật bí ẩn, ma quái Hồ Chí Minh gây ra, kinh khủng đến độ không có bộ óc
phong phú nào có thể tưởng tượng ra nổi.
Tội ác Hồ kinh
khủng, rùng rợn đến độ không ai tin là nhiều trường hợp giết người diệt khẩu hàng
loạt trên diện rộng với quy mô lớn, có liên quan đến kịch bản Hồ Chí Minh nhập
vai đóng thế Nguyễn Ái Quốc. Đã có không ít người, nhất là những đứa mù đảng,
cuồng Hồ nghi ngờ những ai bàn tán, đặt nghi vấn về những trường hợp chết bất
thường không rõ nguyên nhân, có liên quan đến bàn tay đẫm máu của Hồ Chí Minh -
là bịa đặt, vu khống thánh Hồ của Họ!
Thật ra những
người, nhất là người cộng sản nghi ngờ những ai tố cáo tội ác Hồ Chí Minh là có
động cơ bất chính không lành mạnh nên bịa đặt, vu khống, nói xấu nhằm hạ bệ thần
tượng Hồ Chí Minh, có chút ít thuyết phục. Lý lẽ đó thoáng nghe qua có vẻ hợp lý,
vì không ai ngờ rằng Hồ ung dung sống trong hang Pác- Bó hay Hồ ngồi trong phủ
chủ tịch lại có thể nắm vững tình hình và điều động đội sát thủ giết người diệt
khẩu rộng khắp. Từ miền bắc vào miền trung, xuống miền nam và không chỉ Hồ giết người diệt khẩu ở trong nước
Việt Nam mà Hồ còn vươn bàn tay sát nhân qua các nước Pháp, Nga, Tàu...
Thậm chí lúc Hồ
nằm ngay đơ cán cuốc trong lăng Ba Đình thì làm sao, thì cách chi liên quan đến
vụ việc nhiễm mặn của đồng bằng sông Cửu Long, của bùn đỏ Bauxite Tây Nguyên, của
hóa chất độc trôi nổi khắp Việt Nam, của cá nhiễm độc chết trắng bờ biển các tỉnh
miền trung Việt Nam ngày nay... Chỉ ra những vụ việc có liên quan nhân quả từ lúc
Hồ sống đến lúc sau khi Hồ chết, có hơi mờ mờ nhân ảnh... Thế bảo sao, những đứa
cuồng Hồ không hô hoán là hoang tưởng, là thần thoại không thể tin được?
Muốn
biết Hồ Chí Minh nhập vai đóng thế Nguyễn Ái Quốc, có liên quan đến giết người
diệt khẩu và muốn biết tại sao Hồ có thể giết người diệt khẩu xuyên Việt, xuyên
quốc gia tưởng chừng như không tưởng, hoang đường mà lại diễn ra được như nó vốn
có. Do đó muốn tìm hiểu sự thật không cách nào khác là phải đọc thông tin, đọc
tài liệu đa chiều, nhất là tài liệu ghi lại quá trình hình thành đảng cộng sản
Việt Nam mới có thể tìm ra sự thật ghê rợn của Hồ Chí Minh mà những người có tâm
thiện không cách chi nghĩ tới.
Theo
tập hai của văn kiện đảng toàn tập thì đảng cộng sản Việt Nam được thành lập năm
1930 từ sự hợp nhất của Đông Dương cộng sản đảng có 85 đảng viên, An Nam cộng sản
đảng có 61 đảng viên, Tân Việt cộng sản
liên đoàn có 119 đảng viên và phân bộ cộng sản Tàu ở Đông Dương có 300 đảng viên.
Tổng cộng đảng cộng sản Việt Nam lúc Nguyễn Ái Quốc với
Hồ Chí Minh - hai tên cộng sản quốc tế theo lệnh đệ tam quốc tế cộng sản thành
lập có 565 đảng viên, hơn
quá bán là người Tàu và ban chấp hành trung ương đảng lâm thời gồm 9 người, có
hai đại biểu đến từ chi bộ đảng cộng sản Trung quốc!
Tình đồng chí thắm thiết?
Từ con số 565 đảng viên năm 1930
đến năm 1937 con số đảng viên cộng sản Việt Nam theo bản báo cáo của tổng bí thư
Hà Huy Tập gửi cho ban Phương Đông quốc tế cộng sản năm 1937, có 925 đảng viên:
Bắc Kỳ có 590 đảng viên; Trung Kỳ có 216 đảng viên; Nam Kỳ có 117 đảng viên. Đó
là con số đảng viên do Hà Huy Tập lập bản báo cáo năm 1937 và mãi cho đến năm
1941 Hồ Chí Minh chui vào hang Pác – Bó lãnh đạo cuộc kháng chiến chống Pháp thì
con số đảng viên cộng sản Việt Nam trồi lên tụt xuống do bị bắt, do bỏ đảng cũng
không quá con số 1.000.
Bản báo cáo đầu tiên của văn kiện
đảng toàn tập có ghi rõ, trong số 565 đảng viên có 300 đảng viên là người Tàu và
trong số 9 ủy viên trung ương lâm thời lúc thành lập đảng ở Hongkong, có hai đại
biểu của chi bộ đảng cộng sản Trung Quốc!
Thế thì tại sao, lý do gì mà với
một núi tài liệu của ban tuyên giáo biên soạn tỉ mỉ, cẩn thận đến độ bác hỏi các
cháu gái về chuyện mắc đái, kinh nguyệt còn không bỏ qua. Vậy, hai đại biểu của
chi bộ đảng cộng sản Trung Quốc nằm trong ban chấp hành trung ương đảng cộng sản
Việt Nam, không nghe nhắc đến là ai, tên gì?
-Có phải trong hai đảng viên của
chi bộ đảng cộng sản Trung Quốc chưa “kê khai” danh tính, có một người là Hồ Chí
Minh?
Cũng như trong số gần 1.000 đảng
viên cộng sản Việt Nam, lúc Hồ về hang Pác Bó năm 1941, có bao nhiêu là đảng viên
người Tàu và những đảng viên Tàu này đã biến đi đâu làm gì, không thấy đảng “làm rõ” trong văn kiện đảng toàn tập của cộng
sản Việt Nam?
-Vậy, có phải các đảng viên Tàu này
đã rút vào bóng tối để hổ trợ Hồ Chí Minh thực hiện công tác bí mật do đệ tam cộng
sản quốc tế và tình báo Hoa Nam giao phó?
Qua những thông tin thu thập được
từ trong các văn kiện, tài liệu của đảng cộng sản Việt Nam giúp cho chúng ta có
thêm cơ sở lý luận để kết luận Hồ Chí Minh chính là một trong hai đại biểu đến
từ chi bộ của đảng cộng sản Tàu và kết luận này còn được củng cố với lời phát
biểu của Hồ Chí Minh trong một buổi sinh hoạt nội bộ được ghi lại trong tập 5 của
bộ Hồ Chí Minh toàn tập như sau: “...Trong
7,8 đại biểu ngoài đồng chí Nguyễn Ái Quốc
và tôi, nay chỉ còn đồng chí Hồ Tùng Mậu, đồng chí Trịnh Đình Cửu, đồng chí Lê
Tản Anh...”
Cặp mắt nói lên bản chất
của Hồ.
Có lẽ bấy nhiêu bằng chứng đã đủ để
kết luận, Hồ Chí Minh là kẻ nhập vai đóng thế Nguyễn Ái Quốc và với con số 300
đảng viên cộng sản Việt Nam là người Tàu năm 1930 đã tăng lên bao nhiêu lúc Hồ
Chí Minh được quốc tế cộng sản phân công lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam núp dưới
chiêu bài cách mạng dân tộc, dân chủ nhân dân, giải phóng dân tộc năm 1941- không
ai biết đích xác cả?
Rất có khả năng các đảng viên cộng
sản Tàu nhập Việt này chính là đội quân bí mật được rải đi khắp Bắc-Trung-Nam
thực hiện công tác đặc tình, thu thập tin tức, phân tích tình hình viết báo cáo
chuyển về trung ương tình báo Hoa Nam để bộ đầu não Hoa Nam lên kế hoạch rồi đưa
xuống cho Hồ Chí Minh lệnh miệng cho đội sát thủ thi hành nhiệm vụ giết người
diệt khẩu, loại trừ trí thức yêu nước, tiêu diệt lãnh tụ các đảng phái chính trị
không cộng sản, hổ trợ Hồ hoàn thành nhiệm vụ xích hóa toàn cầu cho đệ tam quốc
tế cộng sản.
Chắc chắn nếu không có đội quân bí
mật của Tàu nhập vào Việt Nam sử dụng nghiệp vụ ám sát thủ tiêu lẫn chỉ điểm
cho Hồ Chí Minh ra tay triệt hạ những cá nhân ưu tú, các lực lượng, các đảng phái
có thế lực được sự ủng hộ của đại bộ phận quần chúng nhân dân. Suy luận này được
củng cố qua lời phát ngôn nồng nặc mùi khủng bố, đúng phong cách khát máu của cộng
sản Hồ Chí Minh: “...Tất cả những ai
không theo con đường tôi đã vạch ra đều phải bị tiêu diệt...”
Có thể nói là nhờ vào đội quân đặc
tình, sát thủ bí mật của cộng sản quốc tế thông qua mạng lưới tình báo Hoa Nam
nhập Việt hổ trợ nên nhiệm vụ nhập vai đóng thế Nguyễn Ái Quốc của Hồ Chí Minh
khá trơn tru, hoàn hảo và mãi cho đến lúc Hồ nằm liệt, lú lẫn, dọn mình đi gặp
cụ tổ Mác-Lê giở chứng đòi nghe nhạc Tàu. Đến lúc đó các đồng chí cháu ngoan mới
té ngửa ra không hiểu bác Hồ có phải là cu Nghệ không mà lúc sắp chết lại đòi
nghe một bản nhạc Tàu?
Thời nay trừ đám mù đảng, mê muội
Hồ hoặc thần kinh ra, chắc không còn ai mơ hồ hiểu lệch lạc, hiểu không đúng về
những chuyện thần thoại của Hồ Chí Minh nữa. Với đầu óc tỉnh táo cùng với nguồn
thông tin phong phú của thời đại tin học, không khó cho người ta nhận ra, là cá
nhân Hồ không thể ra tay giết người diệt khẩu hàng loạt với quy mô lớn và một mình
Hồ không thể thanh toán cũng như làm tê liệt được các đảng phái quốc gia không
cộng sản. Chắc chắn, nếu Hồ Chí Minh không nhận được sự trợ giúp các nguồn lực
dồi dào từ cộng sản quốc tế, từ mạng lưới tình báo Hoa Nam và các đảng viên cộng
sản Tàu nhập Việt thực hiện các công tác bí mật cho Hồ Chí Minh thì nhiệm vụ của
Hồ là bất khả thi!
Hồ và
các đồng chí của Hồ.
Cụ thể, nếu không có đội quân ngoại
nhập bí mật của đảng cộng sản Tàu thì Hồ Chí Minh nằm mơ cũng không dễ hoàn thành
nhiệm vụ nhập vai Nguyễn Ái Quốc để thực hiện công tác cho cộng sản quốc tế
giao phó. Cũng như nếu không có sự trợ giúp tích cực của cộng sản quốc tế đệ
tam, của mạng lưới gián điệp Tàu thì Hồ không thể dễ dàng thanh toán các trí thức
tinh hoa, các lãnh tụ các đảng phái chính tri, tôn giáo tài giỏi, sống dàn trải
trên diện rộng khắp cả nước Việt Nam như: Phạm Quỳnh, Khái Hưng, Nhượng Tống,
Huỳnh Phú Sổ, Cao Triều Phát, Phạm Bá Trực, Huỳnh Thúc Kháng, Võ Liêm Sơn, Đặng
Văn Hướng, Bùi Bằng Đoàn, Lý Đông A, Trương Tử Anh, Bùi Quang Chiêu, Nguyễn Văn
Sâm, Nguyễn An Ninh, Phan Văn Hùm, Tạ Thu Thâu, Hồ Văn Ngà, Phan Văn Chánh...
Qua phân tích, không còn nghi ngờ
gì nữa, chính mạng lưới bí mật của Nga- Tàu đã giúp Hồ huấn luyện những đứa ngu
dốt dễ sai khiến và cung cấp đội sát thủ chuyên nghiệp, giết người diệt khẩu đủ
cách đủ kiểu. Từ ám sát thủ tiêu, tố điêu hành hình đến dàn cảnh “địch” bắn chết
và chỉ điểm cho “địch” bắt giết. Tất cả các kiểu thanh toán dã man đó là để cho
Hồ Chí Minh thực hiện vai diễn đóng thế và thu tóm quyền lực độc quyền để thi hành
nhiệm vụ nhuộm đỏ Việt Nam cho cộng sản quốc tế.
Đội quân bí mật ra tay giết người
diệt khẩu không chỉ diễn ra bên trong nước Việt Nam mà nó còn xảy ra: Ở nước Pháp
với thợ ảnh Khánh Ký bạn thân của Nguyễn Ái Quốc; Ở Tàu với Lê Văn Sao bạn hoạt
động công hội của Nguyễn Ái Quốc lúc còn ở Paris; Ở Nga với Nguyễn Sinh Thản (Lý
Nam Thanh) cháu họ của Nguyễn Ái Quốc...và còn nhiều, nhiều người bị hệ thống mạng
lưới sát thủ của cộng sản quốc tế, cộng sản Tàu giúp Hồ giết người thân, bạn thân
của Quốc chưa được thống kê đầy đủ để cho Hồ Chí Minh nhập vai đóng thế, thu tóm
quyền lực lãnh đạo đảng, nhà nước Việt Nam..
Tóm lại, qua “tài sản” giết người
của Hồ Chí Minh để lại, chính là bằng chứng sống động để kết luận, nếu không có
sự hổ trợ, cung ứng vô giới hạn nguồn lực con người và kỹ năng ám sát thủ tiêu
của đệ tam quốc tế cộng sản, thông qua đảng cộng sản Tàu tham mưu thì Hồ không
thể ra tay giết ngưòi diệt khẩu hàng loạt trên toàn cõi Việt Nam như chỗ không
người. Cũng như nếu Nga- tàu không cung cấp vũ khí hạng nặng, sát thương hàng
loạt cho Hồ phát động chiến tranh xâm lược Việt Nam Cộng Hòa thì Hồ không thể
thu tóm quyền lực độc tôn, thực hiện nhiệm vụ nhuộm đỏ Việt Nam cho đế quốc
Nga, chính xác là cho tham vọng của Tàu Mao như nó đã diễn ra...
Le
Nguyen
(tác giả gửi)