23 February 2019

NỖI NIỀM GỞI TỚI VƯỜN RAU | LỤC BÁT KỂ CHUYỆN LÀM QUAN - Nguyễn Tam Phù Sa


NỖI NIỀM GỞI TỚI VƯỜN RAU

Con cháu ba đời kế nghiệp ở vườn rau
bỗng một ngày tôn bay đá chạy
trời đất rộng mà nơi này quá hẹp
áp Tết còn gieo cát nổi mù trời

Nằm gối cầu Kinh nhìn mây trôi về phía vườn rau
phía dàn én không về, những mảnh đời không có Tết
một cụm vườn rau ầm vang sóng dậy
con cháu một nhà giành giật đổ nồi hương

Buồn quá mức cột kèo rơi nước mắt
tiếc công lao gầy dựng đã ba đời
lòng muốn tịnh mà dùi đời cứ gõ
thời thế linh thiêng tm cật hóa đồng

Tết ba miền cờ bay không thấy đất
riêng ở nơi này còn thiếu bánh chưng
kẻ nhảy múa trên đồng tiền bóp họng
người khóc cho chính mình muốn bỏ xứ ra đi

Chụp tấm lưới khổng lồ lên phận người thất thế
đẩy lương tri tới chỗ khó quay đầu
còn chút đỉnh trầm hương mỗi ngày thắp lên một ngọn nến
lửa im lìm không đúng lúc phải quay lưng./.

Sài Gòn 19.01.2019

LỤC BÁT KỂ CHUYỆN LÀM QUAN

Dư buồn biết trút vào đâu
trút vào gió thổi một xâu mõ làng

Dù ai giữ ghế làm quan
miễn đừng giật đổ chén mâm nhà nghèo
nem công chả phụng giường lèo
miễn đừng dòm ngó chuồng heo nhà người

Gặp thời đã có dân nuôi
miễn đừng rước giặc dập vùi máu xương
thần linh, nhân quả xem thường
miễn đừng hất hết nồi hương tiền hiền

Vàng đô xế hộp giỡn tiên
miễn dừng bịt miệng xích xiềng tự do
nuôi heo, bán chổi làm to
miễn đừng cậy thế qua đò lật ghe

Cầm ấn bắt ấn phải nghe
miễn đừng cầm búa mà đè đầu dân
đời người ngắn có một phân
miễn đừng sống kiểu có chân không đầu./.

Sài Gòn 12.01.2019
Nguyễn Tam Phù Sa