22 February 2020

HAI MÙA CHỚI VỚI | CHỢT MỘT BÀI THƠ... - đông hương


HAI MÙA CHỚI VỚI

Nghe mùa Thu sắp trở về thay Hạ
tôi chợt vội vàng gắn bó Hạ thêm
ở đó có anh_trái tim yên ngủ
từ độ lâu ngày, mộng mị rất ngoan
*
Bóng nắng bên đường rọi tôi nghiêng ngả
tôi quay hỏi tôi_chắc tự xa người
bóng níu tôi về cõi riêng , tất tả
sợ tôi biến thành một áng mây trôi
*
Tôi nghĩ về anh_lòng thau nước mắt
giọt mặn lăn tròn_vết nhớ rỉ_loang
lồng ngực trầm thăng_hỏi sao mình mất
hèn chi thơ buồn, mực lạnh màu tang
*
Mùa Hạ chưa đi, nắng còn phơi phới
đôi má vẫn hồng con gái mười lăm
xin chớ vì tôi để mây rười rượi
đưa hạt mưa về, tóc khỏi bay hoang
*
Biết người đã xa _có buồn cũng vậy
thơ thêm ngậm ngùi, lời_ý hư hao
người đã xa rồi_hai mùa chới với
và nẻo tôi về, nắng bỗng xanh xao



CHỢT MỘT BÀI THƠ...

Những ngọn đèn trời xanh xanh _đỏ đỏ
ngỡ như những đốm hoả châu SàiGòn
em nhớ thật nhiều_mắt cay_ào vỡ
em nhớ thật nhiều mưa nắng Kontum
*
Em lặng bước trên đường xưa Hoàng Diệu
cảnh cũ năm nao gặp để yêu người
cái buồn muốn khóc trên vai nặng trĩu
thương màu hoa rừng_áo trận khôn nguôi
*
Từ độ người xa _riêng mang sâu đậm
bỗng chốc hiện về như một bóng ma
giấc ngủ bên nhau_Sắc Hoa Thời Loạn
trong vòng tay người lính trận hào hoa
*
Chiến tranh nay nằm trong trang lịch sử
dấu tích người thương vẫn đó_trong lòng
kỷ vật trao nhau trước giờ ly biệt
tấm ảnh...thẻ bài...quên mất hỏi tên
*
Cổng thành Pleime cũng là kỷ niệm
chứng tích cuộc tình huyền thoại_liêu trai
ký sự mang tên " Bạc Màu Áo Trận "
thiên thu _ngàn năm đậm mãi hương người
*
Chợt một bài thơ hiện về trước mắt
bài thơ đêm nào người viết tặng em
khi giấc nửa khuya ạt ào cảm xúc
nay người đâu rồi_còn nhớ hay quên??


đông hương