07 March 2020

KHÓI BUỔI CHIỀU ĐÀ LẠT HAY SƯƠNG | HOA BẠCH CÚC - Trần Vấn Lệ


KHÓI BUỔI CHIỀU ĐÀ LẠT HAY SƯƠNG

Men theo bờ suối Cam Ly mưa
tới Vạn Thành Thôn hoa đang mùa
len lách giữa ngàn thông rất cũ
nhớ hoài ai đó với mình trưa…

Ba mươi năm hơn người trở về
nhìn con suối trắng mấy lùm tre
nhìn thông xanh mướt không thay sắc
lạnh mái đầu người không nón che…

Em ơi em à nhang khói tắt
lạnh vô cùng đi kiếm mồ em
người sau đâu biết người xưa đã
gửi xuơng tàn trong đất nước quên!

Ba mươi năm hơn mười năm trước
nửa Thế Kỷ rồi thôi thôi thế thôi!
dọc suối Cam Ly anh nhớ lối
rẽ thông ngàn hứng vậy mưa mưa…

Chúng ta để hết đời cho mộng
mộng nửa đời em, mộng bỗng tan
mộng nửa đời anh, đới bó rọ
mây ngàn năm mây bay lang thang!

Men theo bờ suối Cam Ly mưa
mưa bất ngờ như xưa buổi trưa
mưa tạnh lòng anh mai mốt tạnh
hay không tạnh nữa chẳng bao giờ!

Lên Vạn Thành Thôn ngồi vọc đất
ngó vườn hoa tưởng em là huơng
ngó về Đà Lạt xanh màu khói
khói buổi chiều Đà Lạt hay sương?

HOA BẠCH CÚC

Tôi nâng niu nhẹ cành hoa cúc
nâng tháng Giêng vừa mới tháng Giêng
chẳng nhắn nhe chi lời với gió
sợ mà hương tản mất mùi em…

Cái mùi mê mẫn, mùi mưa nắng
em khổ giàng trời bởi nắng mưa
chỉ bớt chút thôi hồi tháng Chạp
nhiều thêm ngày Tết đủ rồi chưa?

Nghĩ về em vậy, về Cha Mẹ
về hết bà con mãi nhọc nhằn
cái tuổi ấu thơ nhiều mấy bữa
khi khôn khi lớn bỗng sang ngang!

Xưa nay ai nói đời Vui Vẻ
chẳng có chi nên chúc tụng hoài
cúc nở rồi tàn mơ với mận
cành lê sớm nở tới chiều thôi!

Tôi nâng niu nhẹ cành hoa cúc
cúc của vườn tôi, Bạch Cúc nha
em tới tuổi nào nâng tóc nhỉ
thấy lòng mình cũng trắng như hoa…

Trần Vấn Lệ