Sáng dậy. Ra sân. Châm điếu thuốc.
Nhớ nhà? Không phải nhớ nhà đâu!
Vườn, nhà…tan nát thời tao loạn
Vẫn nhớ…nhiều khi nhớ Trại Tù!
Nhớ nhà? Không phải nhớ nhà đâu!
Vườn, nhà…tan nát thời tao loạn
Vẫn nhớ…nhiều khi nhớ Trại Tù!
Không ai hành hạ mình đau đớn
Chỉ muốn mình ngày-tiến-bộ-hơn
Hai bữa cơm ăn dù rất ít
Bởi đời…rồi cũng khói và sương!
Mạnh Thường Quân đã không còn bạn!
Và Thạch Sùng không có bạn bè!
Nhà Nguyễn Bỉnh Khiêm là chái lá
Người khôn, mình dại…chẳng khen, chê!
Sáng dậy ra sân châm điếu thuốc
Phan Bội Châu ơi, ông nói gì?
Ông đã viết gì Trên-Biển-Máu?
Thanh Tâm Tuyền viết gì về Hungarie?
Ta chỉ viết chơi…Thơ mấy đoạn
Cầm chơi mà tưởng Khúc Tân Thanh
Lát tàn lửa rụi…Thơ thành bụi
Ta ngó trời xanh…mây rất xanh!
Trần Vấn Lệ