21 May 2020

NỐT ĐÀN CŨ XƯA | LỜI RU ĐÊM CỦA DẾ - đông hương

NỐT ĐÀN CŨ XƯA

Cầm tinh tôi nốt nhạc
trên phím đàn bỏ quên
người chơi đàn mất tích
bỏ đàn trên cỏ mòn
*
Trong một đêm người đến
mở đàn, thử nắn dây
phím lâu ngày, rưng rức
buồn vui theo ngón tay
*
Dây đàn tuy cũ kỹ
nốt giữ nguyên tâm hồn
và hồn tôi nhạy cảm
rưng từng nốt yêu thương
*
Tôi chính là nốt nhạc
người vẽ với ân cần
trên phím lòng tri kỷ
một ngày qua nét hôn
*
Cảm ơn người nhạc sĩ
phổ tôi từ phím thơ...



LỜI RU ĐÊM CỦA DẾ

Giữa khuya nghe dế ca từ đất
cây cỏ chìm trong giấc ngủ mơ
cung điệu theo mùa, dang dở lạnh
tan loãng ra thành sa bụi mưa
*
Khuya đi nhẹ gót hài yên lặng
sợ phá bốn bề giấc ngủ yên
thao thức lại chồm lên, tỉnh hẵn
tựa cửa chìm trong bóng cố nhân
*
Tiếng gió phiêu du xuyên cành lá
nụ mùa chưa đến tuổi chào Xuân
nghe khuya, vọng nhớ trời Xuân cũ
biết sáng mai về nhụy sẽ thơm ?
*
Có tiếng chim đêm buồn thân phận
hát theo lời dế khúc tự tình
lòng chợt riêng mang ̣đây tâm niệm
lời tình tri kỷ đ̃ã niêm phong
*
Giữa khuya nghe tiếng thơ từ đất
trời cũng sầu theo tiếng dế buồn
đổ một cơn mưa về bất chợt
giòng mưa sương muối mặn...vô tình 


đông hương