Bạn cũ quen nhau lúc ấu thơ
Vẫn còn thân thiết mãi bây giờ
Cho dù cuộc sống nhiều thay đổi
Vẫn gọi tao mày như thuở xưa
Không giàu nhưng chẳng kém người ta
Cũng xe hơi Nhật, nhà mặt phố
Cũng uống sâm banh, hút xì-gà
Có đứa lênh đênh giữa biển trời
Quen mùi nước mặn, nắng trùng khơi
Sóng to gió lớn không nao núng
Dù có gian nguy vẫn mỉm cười
Có đứa khôn ngoan giỏi bán buôn
(Hẳn là không phải kẻ gian thương!)
Đầu tư, tiếp thị theo thời thế
Đại biểu doanh nhân của phố phường.
Có đứa làm nông nối nghiệp nhà
Điền viên vui thú, lánh phồn hoa
Chồng cày vợ cấy đời êm ấm
Hạnh phúc xuân xanh mãi đến già
Có đưa thành danh đỗ giáo sư
Nghiêm trang, đỉnh đạc vẫn khiêm từ
Học trò yêu quý, người thân trọng
Chẳng thèm cầu cạnh chút danh hư
Riêng mình một kiếp vẫn lông bông
Sắt chẳng thành kim, cải đã ngồng
Thấm thoát tóc xanh đà bạc trắng
Xứ người đời cứ mãi tay không!
Trần Đức Phổ