BIỂN NGỤC
Tôi con còng gió biển Ba Làng.
Suốt ngày cõng gió chạy lang thang.
Từ núi Cô Tiên qua Hòn Chồng, Hòn Vợ.
Tìm thêm bạn tình... Lạc bước biển Nha Trang.
Biển bên này đẹp hơn biển bên tôi.
Cát trắng mịn màng không như bên tôi nhiều đá cuội.
Cô còng gió chân dài giơ càng vẫy gọi.
Nhớ ả còng bên tôi nhút nhát thẹn thùng.
Cảnh đẹp, còng xinh chân bước ngập ngừng
Tôi mê mãi đắm chìm theo nhan sắc.
Đèn nến lung linh ái tình mê hoặc.
Quên đường về quên cả bóng hình ai.
Rồi một chiều trở lại bãi xưa.
Hồn rã rời, xác thân tiều tuỵ.
Cô còng năm xưa theo người về biển lạ.
Bỏ lại sau lưng nỗi đau xót ngậm ngùi.
Tôi nhìn cảnh xưa day dứt, bồi hồi.
Tim thắt lại giận mình bội bạc.
Ắt hẳn người đi cõi lòng tan nát.
Nặng trong lòng một khối tình si.
Sám hối muộn màng lệ ướt mi.
Cầu mong em cả đời hạnh phúc.
Kẻ bội bạc giam vào "Biển Ngục”.
Một ngàn năm xe cát một mình.
CON SÓNG GIÀ LANG THANG
Ta chỉ là con sóng lang thang.
Giữa đại dương muôn trùng con sóng.
Con sóng già cô đơn một mình một bóng.
Lầm lũi từ bờ đông sang bờ tây.
Con sóng già mòn mỏi loay hoay.
Nhớ quắt quay bãi bờ xưa cũ.
Lặn lội ngược xuôi tìm nơi trú ngụ
Ấm áp tâm hồn giũ sạch bụi trầm luân.
Tội nghiệp con sóng già không chân.
Mấy lần cuộn người lên mấy lần quỵ ngã.
Tuyệt vọng ! Con sóng già buồn bã.
Đã hết cuộc đời vẫn chưa thấy bờ đâu!
CON SÓNG CỤT ĐẦU
Đài , báo đưa tin nước biển dâng.
Sao biển quê tôi lại cạn dần.
Hay biển giận con người bạc bẽo.
Lặng lẽ lùi xa, ngại bước chân.
Một sớm vô tình bầy chim biển
Đạp sóng trùng dương vẽ nhởn nhơ.
Chạm phải nỗi lòng cô sóng nhỏ.
Chẳng lời xin lỗi cứ trơ trơ.
Chú cá, cô tôm hẳn cũng buồn.
Trốn vào sâu thẳm đáy đại dương.
Tránh mảng lưới to dày oan nghiệt.
Kíp mìn, xung điện hoạ sát thân.
Đã bao lâu chờ nghe biển hát.
Là bấy nhiêu đêm biển khóc thầm.
Con sóng cụt đầu ai oán trách.
Một thời ngang dọc đã xa xăm.
Khao khát điều gì ? Biển của ta.
Muôn trùng con sóng vỗ bờ xa.
Quên đi oan nghiệt bao phiền muộn.
Đợi lũ chim về được thứ tha.
Lời biển hát thay lời biển khóc.
Cô tôm, chú cá lại đưa tình.
Xua tan bóng tối vầng dương mọc.
Con sóng cụt đầu được tái sinh.
Bùi Nguyên Phong