Nhà văn Yevgeny Zamyatin (1884-1937)
Vào năm 1919 Yevgeny Zamyatin viết bài này như một tuyên ngôn của giới
trí thức Nga trong buổi giao thời trong tờ báo tên Ngày Mai ở Petrograd. Tờ báo
bị đình bản sau số đầu tiên.
Mỗi ngày hôm nay đồng thời là nôi và vải liệm: vải liệm cho ngày hôm qua,
nôi cho ngày mai. Ngày hôm nay, ngày hôm qua, và ngày mai đều gần như nhau, và
xa như nhau. Những ngày này là những thế hệ, những ngày này là ông, cha, và
cháu. Và cháu luôn luôn thương và ghét cha; cha luôn luôn ghét và thương ông.
Ngày hôm qua có Nga hoàng, và có nô lệ; ngày hôm nay không có Nga hoàng,
nhưng vẫn còn nô lệ; ngày mai sẽ chỉ có các Nga hoàng. Chúng ta đi tới nhân
danh người tự do của ngày mai – Nga hoàng. Chúng ta đã sống qua kỷ nguyên đàn
áp quần chúng; chúng ta đang sống trong kỷ nguyên đàn áp cá nhân nhân danh quần
chúng; ngày mai sẽ mang lại sự giải phóng cá nhân nhân danh con người. Các cuộc
chiến tranh, đế quốc và nội chiến, đã biến con người thành công cụ của chiến
tranh, thành con số, thành người vô giá trị. Con người bị lãng quên, vì ngày
Sabbath. Chúng ta muốn nhớ lại điều khác là ngày Sabbath vì con người.
Vũ khí duy nhất xứng đáng với con người – với con người của ngày mai – là
lời. Bằng lời, trí thức Nga, văn học Nga, đã đấu tranh trong hàng chục năm vì
con người cao cả ngày mai. Và ngày hôm nay đã đến lúc lại cầm vũ khí này lên
một lần nữa. Con người đang chết. Con người đứng thẳng đang đi bằng bốn chân,
đang mọc răng nanh và lông; con thú đang ngự trị trong con người. Thời đại
Trung cổ tàn bạo đang trở lại, giá trị con người đang rơi thẳng đứng, làn sóng
tàn sát người Do Thái Châu Âu đang diễn ra. Không thể nào im lặng được nữa. Đã
đến lúc phải thét to lên: người với người là anh em!
Chúng tôi kêu gọi trí thức Nga hãy bảo vệ con người, và những giá trị con
người. Chúng tôi không kêu gọi những ai mà không chấp nhận ngày hôm nay nhân
danh sự trở lại ngày hôm qua, chúng tôi không kêu gọi những ai mà ngày hôm nay
đã làm cho họ điếc đặc; chúng tôi chỉ kêu gọi những ai mà thấy ngày mai xa xăm
– và phán xét ngày hôm nay nhân danh ngày mai, nhân danh con người.
Yevgeny Zamyatin (1884-1937) là nhà văn phản kháng Nga. Tác phẩm “Chúng tôi”
nổi tiếng nhất của ông được xuất bản ở nước ngoài vào năm 1927. Từ đấy ông bị
lên án ở Nga. Tuy nhiên Stalin cho phép ông và vợ được xuất ngoại vào năm 1931,
không bao giờ trở lại. Ông qua đời ở Pháp.