ĐÊM NGHE LỆ THU HÁT THUYỀN VIỄN XỨ
Cuộc đời là giấc sầu mê
Đêm nghe tình khúc nhớ về cố hương
Đành thôi sống chết vô thường
Người đi giọng hát sẽ vương vấn hoài
HÀNG XÓM
Nhìn đồng hồ đã quá trưa
Chị lay chồng vẫn ngật ngừ cơn say
Thì thầm lúc nhặt vỏ chai
Anh xem cốc rượu rót đầy nắng kia
MƯA ĐÊM
Mưa đêm dưới ánh đèn đường
Lấp lánh những sợi buồn vương kiếp người
Chia tay đã mấy năm rồi
Nhìn mưa tôi lại bồi hồi nhớ em
MỘT PHÚT
Vì những xung đột gia đình
Vợ chồng đoạn nghĩa đoạn tình với nhau
Một phút nhẫn nhục thở sâu
Đôi khi tránh được khổ đau một đời
QUÉT LÁ SÂN CHÙA
Hai điệu cầm chổi trên tay
Vui đùa quét lá vàng bay sân chùa
Vào trong một chú hỏi sư
Sao quét lá sạch mùa Thu vẫn còn
THIỆN XẠ
Xưa chơi bắn bi lề đường
Nó là thiện xạ nên thường thắng to
Nhiều khi chẳng nói nguyên do
Lúc về nó lấy bi cho lại mình
BẠN VĂN
Cô nương xem diễn tuồng đời
Múa bút phản biện những lời khen chê
Cười khi thọ địch bốn bề
Đánh xong trận vác bút về cõi văn
VỀ THUYẾT ÂM MƯU
Đừng coi nhẹ thuyết âm mưu
Thầy kêu là một mối lưu tâm mình
Xã hội sẽ khó yên bình
Khi đám ngu xuẩn chúng tin bạo hành
Bắc Phong