tháng tư
người đàn bà sang trọng xách chiếc giỏ
chứa con chó lông xù màu trắng
vuốt ve như báu vật, đứng xếp hàng trước tiệm bánh mì
tình cảm giữa người và thú hơn hẳn người và người
chẳng cần ai giải thích
tháng tư
người đàn ông co ro xin tiền nơi cửa chợ
đắp bao nhiêu chăn rách
vẫn run vì gió
nụ cười méo mó như một lời van xin
-giúp người nghèo khổ hơn mình-
luôn là bài tập nhắc nhở
cho những ai đã từng nghèo khổ, bây giờ giàu có
tháng tư
vợ chồng già dẫn nhau ra phố
nắm chặt tay nhau sợ ngã
leo lên chiếc xe điện màu vàng
Bruxelles êm đềm mùa dịch
một câu hỏi không nghe trả lời
câu hỏi thứ hai bắt đầu bực dọc
tình yêu xế chiều luôn gai góc và đầy những khắc phục
vẫn chứa nhiều câu hỏi
với những trả lời không cần thiết
tháng tư
hạt bụi trên bàn mài miệt
góc, cạnh lăn lóc, ngón tay vu vơ
sách vở, nhang trầm và đồ vật
cũ xưa và cổ xưa có gì khác nhau?
tiếng Việt thâm thúy biết chừng nào
kẻ ngu tưởng văn chương là trò chơi vung vít
người hiền gọi là ‘lang thang chữ nghĩa’
đi hoài không tới đích
tháng tư
những con sâu bò ra bị chim ăn
nhớ lại bao cảnh đời năm xưa
chiến tranh khốc liệt
nước mất nhà tan
cũng ngày tháng tư
ma quỷ xưng tụng hòa bình
người vẫn giết người bằng chủ thuyết dã man
thân phận dân tộc
nổi trôi vô định
tháng tư
đóng cửa tắt đèn
kéo màn cài then
chút mùa đông sót lại
cơn gió lạnh mang theo chữ nghĩa
trôi theo sương gió
chắc cũng là lang thang dư thừa ?
Thy An