08 April 2021

THƠ NGUYỄN AN BÌNH - Nguyễn An Bình

GIỮA ĐÔI BỜ BIỂN DÂU

Cảm tác từ bài Hoàng Hạc Lâu của Thôi Hiệu

Một cánh hạc bay đi
Biết bao giờ trở lại
Người theo mùa thiên di
Cuối phương trời xa ngái.

Một góc đời cô quạnh.
Mây trắng trôi vô cùng
Sông nào bày cây lạnh
Ráng chiều có bao dung?

Ngủ trên đồi cỏ thơm
Trong cánh rừng gió biếc
Em hóa thành khói sương
Con tim người hối tiếc.

Hạc vàng bay biệt xứ
Chơ vơ một đỉnh sầu
Lòng như con sóng dạt
Giữa đôi bờ biển dâu.

16/11/2020

CON CHIM LẠ HÓT GIỮA BÌNH MINH CHÂU THỔ

Con chim lạ hót giữa bình minh châu thổ
Xin giữ giùm tôi chút nỗi nhớ đồng bằng
Hạt phù sa trầm mình mùa nước nổi
Đón em về bùn còn lấm bàn chân.

Điên điển em ơi vẫn vàng trong nắng
Chiếc xuồng con em chèo chống qua đồng
Bông súng trắng cuộn tròn trong khoang nhớ
Khói cơm chiều còn cay mắt bên song.

Quê hương giờ là hình sương bóng khói
Mang theo mình hương vườn cũ ngày xưa
Nhớ cá về đồng một ngày trở gió
Một cánh cò chìm khuất giữa cơn mưa.

Người qua sông lặng theo dòng nước cuốn
Thấy trong sương màu lau trắng như mây
Chợt thấy tóc mình mỗi ngày rơi rụng
Bay theo chiều treo nỗi nhớ trên cây.

Con chim lạ nghiêng mình dừng tiếng hót
Chợt nhìn tôi người khách lạ phương nào
Đứng ngơ ngác giữa bình mình châu thổ
Nghe trong lòng đồng vọng giấc chiêm bao.

10/11/2020

VIẾT TRONG MỘT NGÀY VÔ ĐỊNH

Người về bên ấy
Chiều mưa bên nầy
Ngàn năm mê mải
Nỗi buồn liêu trai.

Một hình một bóng
Một giọt nắng khuya
Một vách tường xám
Tình yêu đã lìa.

Con chim báo chết
Bên bờ tử sinh
Thời gian trôi hết
Đâu chờ bình minh.

Tiếng dương cầm lạnh
Thả xuống đời nhau
Gọi hồn cô quạnh
Trắng bờ tóc lau.

Buông vầng nhật nguyệt
Rụng xuống cầu Lam
Thả dòng tứ tuyệt
Vàng tờ hoa tiên.

Niu cành thạch thảo
Nhớ người tóc mai
Tím màu hoa cũ
Dốc tình sương bay.

Dòng sông vô định
Một ngày lênh đênh
Sân thiền thanh tịnh
Cõi người không tên.

Dấu chân thiên cổ
Treo ngọn tình sầu
Mai nằm dưới mộ
Đợi người kiếp sau?

Nguyễn An Bình