Em luôn luôn nghĩ anh là một Vì Sao
Cho nên mặc dù không nhìn thấy anh
Em cũng biết là lúc nào anh cũng vẫn ở đấy
Ở một nơi thật cao thật xa
Anh vẫn nhìn thấy em trên mỗi quãng đường em đi qua
Anh nghe được tiếng em cười
Và khi lưng bàn tay em ướt
Anh cũng biết là em đang khóc, một mình
Cứ thế, chúng ta đi chung
Không phải cùng một con đường
Mà chúng ta đi song song với nhau
Năm này sang tháng khác
Chúng ta không đếm sáng, đếm chiều
Chúng ta không chia nhau
Sợi tóc ngắn dài
Nhưng khi em ngước lên bầu trời
Dù mưa hay nắng
Dù ngày hay đêm
Em luôn biết có một Vì Sao đang cúi xuống
Đang song song đi cùng với em
Về bất cứ nơi nào
Vì Sao đó chỉ biến mất
Khi em mất đi trên mặt đất này.
Trần Mộng Tú
Ngày đốt nốt những hình ảnh cuối cùng của Cung.