Chiều bệnh viện thiệt buồn
Ngày thứ bảy chủ nhật vắng lặng
Chỉ có các chú chim sẻ tung tăng mổ các hạt cơm trong nắng vàng
ở bao lơn nhìn ra khu vườn hoa yên ắng
Bạn cảm thấy mùi bệnh tật
Mùi thuốc mùi bông băng
Mùi kim tiêm
Mùi sự lo lắng
mùi tai họa thình lình
mùi mùa xuân lạ lùng
và thi thoảng mùi cái chết lởn vởn
Cả mùi niềm hy vọng hạnh phúc
khi được lành bệnh trở về
với cuộc sống bình thường
Chiều bệnh viện
xuống tận cùng thương nhớ
Bạn nghe buổi chiều xuống thật sâu trong lòng
Ngoài kia là mùi cuộc sống thường nhật
với tiếng huyên náo mưu sinh
với nhiều vui buồn lo toan
với nhịp thở náo động ồn ào
Chiều bệnh viện lạ lùng
Tiếng chuông nhà thờ bỗng rộn rã đổ hồi
Nó đi tới
vào bên trong bệnh viện
và chạm tới tâm hồn bạn
Bạn lắng nghe
hình như sự bình an đang xuống dần
trong một hoàng hôn muộn
Trần
Hoàng Phố