NÀY LỊCH SỬ. HÃY CHÉP TÊN TÔI LÊN MẶT THỚT!
Đất nước bị đánh vảy, róc xương…
Nhân dân như con
lợn con gà con tôm con cá…
Ngoan ngoãn chờ
nghe tiếng thớt nghị trường
Biển đã mất
Chúng ta bị mắc cạn
quá lâu rồi ông ạ
Giờ quên thói
quen bay nhảy, vẫy vùng
Những vây cánh
lâu ngày hoá thành đầu gối
Chỉ còn biết trườn,
bò, quỳ, lạy, cúc cung…
Sáng nay tôi nhìn
đám mây
Đám mây bị di căn
đang vào giai đoạn cuối
Sáng nay tôi nhìn
dòng sông
Dòng sông toàn
thây lở hủi
Sáng nay tồi nhìn
đại ngàn
Núi rừng đã bị cạo
trọc chờ ca mổ cuối
Sáng nay tôi yêu
em
Toàn mùi cù là,
thuốc kháng viêm trong nụ hôn đắm đuối
Bây giờ tôi đang
trèo lên nóc nhà
Vẫy tay đón chào
một trận can qua…
Này lịch sử! Hãy
ngồi yên đó
Mau chép tên tôi
lên mặt thớt đi nào!
***
HÌNH NHƯ ĐÊM
QUA GIÓ CHUYỂN MÙA (1)
Thật ra làn gió
đêm qua rất nhẹ
Chỉ vương vương
có chút xíu hương đồng
Qua Gò Vấp rồi đi
đâu không biết
Làm anh nhớ quê
nhà, lòng nổi một cơn giông.
Sáng nay thấy ông
hoạ sỹ già mặt buồn rười rượi
Bảo: Heo may vấp
phải dàn giáo công trình, rơi ở chợ An Đông.
***
HÌNH NHƯ ĐÊM QUA GIÓ CHUYỂN MÙA (2)
Đêm qua nằm nghe
tiếng gió
Rơi rụng đâu phía
bờ sông
Thì ra gió nồm bất
cẩn
Va phải heo may trên không
Sáng nay chị bán hoa cúc
Đi ngang nhà tôi, hững hờ
Còn lão biên phòng hưu trí
Ngồi chống cằm ngó vu vơ…
Đêm qua buồn trông con nhện
Trở trời, uể oải buông tơ…
Nguyễn
Trung Dũng Kqđ