CHIỀU MƯA Ở VĨNH VIỄN
Chuyến phà muộn theo người về Long Mỹ
cơn mưa chiều bất chợt phía kia sông
chân lúng túng giữa hai bờ gió lộng
sóng lao xao theo từng giọt vô cùng
Con đường đất ướt lầy tay nắm chặt
bước theo người mỗi bước mỗi thương chân
những mái lá nằm yên nghe gió trở
bờ môi ngon chạm hơi thở thật gần
Mưa ngấm đất chiều nay mưa Vĩnh Viễn
làng quê em tên gọi thật xa xăm
như đôi mắt buồn quanh ngày xuống thấp
mưa quê nghèo, có giữ được ai không?
Mưa cũng tạnh để phà quay trở lại
một người thương đưa tiễn một người về
con nước chảy mang theo chiều dĩ vãng
phía kia bờ dáng ai đứng buồn ghê!
Mưa ngày xưa, chiều xưa mưa Vĩnh Viễn
ướt môi người mưa thắm ướt môi tôi
mưa bây giờ mưa thương nhớ khôn nguôi
mưa ở lại, chiều xưa mưa ở lại…
*Xã Vĩnh Viễn, huyện Long Mỹ, tỉnh Chương Thiện – nay thuộc
tỉnh Hậu Giang
***
UỐNG RƯỢU BÊN BỜ CỔ CHIÊN
Quán nhậu bên bờ sông Cổ Chiên
người đông rất lạ khách qua đường
bốn mươi năm trải nhiều dâu bể
tiếng vọng đong từng thương nhớ thương
Gọi vội vài ly rượu nếp quen
men xưa vị thấm mấy hương kèm
bến cũ còn đây con nước chảy
đâu rồi môi mắt gửi mười phương
Ngày cũng xế tàn như rượu cạn
ráng chi thêm nữa chút ly cùng
uống khan để nhớ thời tao loạn
ta tiễn người mang dạ thủy chung…
Ngồi nhớ nụ hôn ngất ngưởng đời
chừng như còn đó vết son môi
hôm qua mắt nhắm bàn tay vội
chưa kịp trao người thương nhớ thôi
Quán đã thưa rồi cố nhân ơi,
hẹn nhau ngày ấy chắc xa vời
gió quen hơi nước đêm còn lại
ly cũng thay người xin tiễn tôi…
Nguyễn Vĩnh Long
Durham, North Carolina