10 December 2024

ƯỚC VỌNG | VỀ PHÍA CÁNH RỪNG | LƯU XỨ - Huỳnh Liễu Ngạn

ƯỚC VỌNG

nửa đêm về sáng

chợt thức giấc

khi thấy một dòng sông

chảy ngang qua đầu 

thấy bóng mẹ ngồi trên đám mây

và lá rơi đầy mặt đất


đã ba bốn hôm nay

ngoài công việc thường ngày

tôi hay mơ về một kiếp khác

mà lúc nghỉ tay

không làm sao

đón được ngọn gió vào lòng

để gởi gắm chút tình bay theo gió


ngày mai lại rằm

chẳng biết có dòng sông nào

chảy ngang qua đầu nữa không

nếu không

tôi sẽ thắp lên trời một ước vọng

cho mây trắng

đừng đưa mẹ tôi đi xa nữa.


16.10.2024


*

VỀ PHÍA CÁNH RỪNG


mai anh đi về phía có cánh rừng

có ánh trăng mười sáu

có mái tóc dài

che màu áo trên cây

vẫn còn mây bay qua tàng lá thấp

và mưa

mưa dài thêm kỷ niệm


mai anh sẽ thăm lại những con đường

theo dòng thác lũ

hai nhánh sông cùng chung một hướng

chảy trong tim hết máu

hết cả mùa đông lắng nghe

ngọn gió u buồn thổi ngược

lên vai


mai anh sẽ tìm em ở tận cuối chân trời

có bảy sắc cầu vồng đưa lối

anh tìm em

để gởi lại một cành hoa

mà anh đã bỏ quên

năm vừa hai mươi bảy tuổi.


12.10.2024


*

LƯU XỨ


thì cứ thả lỏng cuộc đời

xuống bên vệ đường

con đường nhiều cát bụi


mà dấu vết của thời gian vẫn còn

chẳng hạn như hôm qua

tìm thấy lại một khung trời

bỏ quên ánh mắt vào trong đó

giữa lúc bão tố

làm vỡ tung những cánh cửa

không sao đóng được


mới biết cuộc đời nhiều khi

cũng vô tình

như đám mây cứ bay hoài trên cao

cho đến khi mất hút


cứ tưởng mốt mai

đốm lửa sẽ bùng lên

nhưng không

lửa sẽ tắt

và rồi

phải bước đi trong bóng tối

tìm một vì sao định hướng

noi vùng đất rất nhiều mồ hôi

rất nhiều cát

rất nhiều gió

cùng tiếng rì rầm của sóng


giờ thì không còn gì để mơ

hay tiếc nuối

tất cả đã chìm

đã phân hủy

đã tan theo nước

trôi nơi đâu chẳng rõ


có chắc mai sau

những chiếc lá sẽ hóa thành cánh chim

bay qua đại dương

rồi lưu xứ vĩnh cửu.


11.10.2024

Huỳnh Liễu Ngạn