VỀ ĐÂU?
mùi hóa chất thanh tẩy nồng nặc
như một nhắc nhở
khoảnh khắc đã trôi qua
vĩnh viễn
buông tay
bước nhanh
không ngoảnh lại
ruột gan quặn thắt
tôi quá mệt mỏi
tách rời khỏi thân xác
bước xuống bãi đậu xe bệnh viện
như bước vào đám mây
dường như trời vừa tạnh sau cơn mưa
không biết phải lái xe về đâu
về đâu ?
dưới bầu trời xám tro
cõi tịch lặng mịt mù không định hướng
vây bọc tôi trong cảm thức tê dại
một thoáng mùi nước hoa trong xe
có thể nào tái tạo đời sống qua quá khứ ?
hay đã đến điểm không thể quay lại
như bầy hạc origami bất chợt vỗ cánh bay vút cao
để lại âm bản choáng ngợp trong sương khói đêm dài.
ĐỘC THOẠI ĐÊM
tín hiệu chập chờn nửa đêm về sáng
vụt biến vụt hiện
không rõ lúc nào len lách vào vô thức
dày đặc ẩn dụ
một chút ma mị
lời kinh cầu thầm thì
bến đợi
khói sương
ánh lân quang chơi vơi
mịt mù bãi cát
triều xuống triều lên
nghe tiếng sóng vỗ miên man
gục đầu nhắm mắt
bó gối trong vòng tay ôm mặt
thở dốc bên cuộc chơi vô vọng
đêm đen chợt buồn rười rượi
đồ chừng rất có thể không lâu mi sẽ vắng mặt trong đời mi
̶ ̶ ̶ ừ thôi vậy đi.
Quảng
Tánh Trần Cầm
