CÕI NHỚ
Anh có về xứ
Huế với em không?
Lên Ngự
Bình, Nguyệt Biều hay Lương Quán?
Bến nước
sông Hương ngắm nhìn đàn cá quẫy
Bên bụi tre
ngà còn đó dấu khắc tên
Mình sẽ lên
trên dốc Phú Cam
Tìm lại nơi
đây phút dỗi hờn ngày ấy
Ai ngúng
nguẩy… để dỗ dành bên cạnh
Không lên
xe về... phải dắt bộ kề bên?
Chiều Hổ
Quyền anh còn nhớ hay quên?
Đứng ngắm
hoàng hôn em giục về kẻo tối
Đưa em về....
nụ hôn liều rất vội
Dốc Nam
Giao…một sáng trận mưa rào
Cầu Trường
Tiền buổi chiều mình dạo bước
Ngắm mây trời
tím dòng nước Hương Giang
Đi bên nhau
tất cả những con đường
Tìm lại dư
hương đã đi vào cõi nhớ.
NHỚ HUẾ!
Sống ở Huế
cũng thấy lòng nhớ Huế
Huống chi
người xa vạn dặm sơn khê
Gót lãng du
chưa có dịp trở về
Chốn phong
trần …vẫn mưu sinh mải miết
Huế vì sao
cứ để lại nhiều tha thiết?
Ai ở, ai đi
…cũng thương lạ rứa tề
Có chi mô
nà... Huế cũng rứa mà thôi!
Những phố
phường, vườn cây…nơi mô mà chẳng có?
Hay tại vì
Hoàng cung mấy trăm năm trầm mặc
Dáng vẻ ôm
nhiều mưa nắng của thời gian
Lớp rêu
phong cất giấu những thăng trầm
Để lưu giữ
chốn kinh kỳ một thuở
Huế- Một trời
thương cho kẻ đi, người ở
Nắng Hạ về
gay gắt những chói chang
Mưa dầm dề…mùa
Đông lạnh căm căm
Và bão lũ
năm đôi lần...ghé đến
Rứa mà rồi,
cứ thương và cứ mến
Đến rồi đi,
đau đáu những giọt buồn
Có nơi nào
như Huế rứa không anh
Hay tại em nhiễm
lá bùa của Huế?
CẢM ƠN NGƯỜI KHÔNG GHÉT TA
Ta vẫn là ta, người
vẫn người
Vô tình rơi lạc
giữa đời nhau
Người như một
bóng chim khuê tước
Ta kẻ làm thơ vớ
vẩn đời
Ta níu vào đâu giữa
cuộc người
Văn chương thi
phú tựa hồn mơ
Ơn đời ta được
làm ta nhỉ
Mộng mị, câu từ cảm
xúc tuôn
Vẫn biết văn
chương giờ cũng rẻ
No cơm ấm cật chẳng
nhờ thơ
Viết dăm cuốn
sách- trò chơi chữ
Đăng vài tờ báo-
chuyện làm vui!
Cảm ơn người thật
không ghét ta
Ghé xem ta viết
nhảm mỗi ngày
Chỉ có vậy thôi đời
cũng đẹp
Ơn người không
ghét, cũng không thương!
Saigon, ngày
20/4/2025