02 September 2017

EM LẠNH MÔI MỀM | QUÊ NGHÈO TRẦN ÁO MẸ - Huy Uyên

EM LẠNH MÔI MỀM

Dài theo sân nắng
Nụ hoa vàng chiều
Mắt em vương lệ
Cuối phố buồn thiu .

Giáo đường kinh cầu
Dịu dàng sông biển
Tháng ngày qua mau
Sài-Gòn đưa tiễn .

Đêm bên ly rượu
Con tim bạc tình
Cơn say đầy nhớ
Chơi vơi hư-không .

Ngã tư đầy sương
Em giờ má đỏ
Tóc bay cuối đường
Mắt viền nhung nhớ .

Hình như mây ngũ
Em nổi nhớ quên
Đi không về nữa
Phố lạnh môi mềm .

Quên chăng nụ cười
Bay cao tiếng hát
Cầm giữ chiêm bao
Bên cầu hiu hắt .

Cố nhân tiếng gọi
Khuya đêm vắng người
"Unbreak My Heart"
Cuộc tình chết trôi !

QUÊ NGHÈO TRẦN ÁO MẸ

Những chiều em tan lể năm xưa
Vẩy tay tiễn người ở lại
Hẻm vắng ánh mắt người
Không sao quên được .

Quay về quê cũ
Bỏ quên con đường góc phố
Quê nhà lận đận áo cơm
Mối tình trôi ra biển cả .

Ai đứng hoài bến đợi
Gió quay ngang mặt sông
Vắng rồi con phà bến cũ
Hồn đọng nghiêng chao thôn làng .

Đọng sầu hình bóng cố-hương
Chợ quê nghèo trần áo mẹ
Nắng trôi trên sông
Xanh xao miền ký-ức .

Hàng cây cườm-thảo đầy nắng
Giấc mơ trăng rải chiêm bao
Tiếng gọi chiều lắng đọng
Quê ơi hiu hắt mái tranh nghèo .

Con đường hun hút liêu xiêu ...


Huy Uyên