ĐÓN XUÂN
Lữ khách đón xuân pha ấm trà
Tìm mùi hương cũ từng thiết tha
Nhớ về một thuở thân thương đó
Tuyết lạnh ngoài song cắt thịt da
Cô lữ đón xuân nhắp tách trà
Đâu mùi hương cũ? Chỉ phôi pha!
Bao năm rồi đó xuân xa xứ
Xuân của người ta! Riêng xót xa
.
Viễn xứ đón xuân đắng tách trà
Quê hương vời đó có nhớ ta?
Cố nhân. Cố lý. Thương nhớ lắm
Xuân có gì đâu? Mắt lệ nhòa!
TRÀ ĐỘC ẨM NGUYÊN XUÂN
Đón năm mới pha ấm trà xuân
Trà độc ẩm cũng đủ tam tuần
Nhất Đế, nhị Bà, tam Bình Dân
Không bè bạn nhắp trà trầm mặc [*]
.
Vui thì khóc, buồn cười đâu khác
Ta cười khan vì thấy lòng buồn
Sáng nguyên xuân độc ẩm tam tuần
Cười rồi khóc, khóc cười cho đủ
.
"Cùng một lứa bạn, ta một lũ
Lận đận đời số kiếp lưu vong"
Xuân tha hương lữ thứ buốt lòng
Bờ sinh tử ai còn ai mất?
.
Sáng nguyên xuân nhắp trà cô độc
Hương trà thơm sao mắt lại cay?
Cuộc bể dâu ... người có thở dài?
Trà độc ẩm... ngoài song tuyết đổ!
.....................
Giải thích:
[*] - Trà độc ẩm: uống một mình, gọi là U (trầm mặc); hai người đối ẩm thì gọi là Thắng (vui tươi); ba người cùng thưởng ẩm thì gọi là Thích (là thân bằng, vui buồn có nhau)
- "Trà tam tuần" (3 lần pha trà -3 lần cho nước nóng vào ấm trà. Lần rữa trà không được kể). Theo nguyên tắc Quân Sư Phụ: Nước thứ nhất được gọi là Hoàng Đế trà ; nước thứ hai là Lão Bá trà, tức là cha mẹ ông bà, hay thầy giáo, người mình kính trọng; nước thứ ba gọi là Bình Dân trà.
Nguyên Lạc