chút bóng tối trong tim
che không gian đời người
và phần tư còn lại
sẽ dành cho mong manh
lời gọi của những ô cửa
một sớm mai nào đó
mở ra đón vệt nắng hiền lành
đã một thời mang nỗi buồn của em và nỗi nhớ của ta
*
chút muộn phiền trên cành lá
long lanh giọt mưa khuya
thời gian là cả một nhẫn nhục
và tháng năm chồng chất hoài nghi
cộng thêm bao nhiêu hoài niệm
đời người vẫn là những nhiệm mầu cần khai phá
và khuôn mặt chúng ta tiếp tục già đi…
Euclide với những định đề
Einstein với phương trình huyền bí
Marie Curie trọn đời cho khoa học
Victor Hugo xồm xoàm lãng mạn
quyển truyện dài không bao giờ đọc hết
như chuyện đời và chuyện quê hương
*
chút hư không đem lại thanh thản
khi chung quanh cảnh, người biến dạng
chiếc cầu, khu phố, ngôi trường
tất cả sẽ trở thành cổ tích
tháng 7 nhắn qua những hạt mưa
mùa hè của chim và hoa
của hơi thở ngập ngừng cành lá
những buổi sáng mặn tình
những buổi chiều khát vọng
trùng khơi gọi cơn mưa trở về từ mông lung
*
chút ánh sáng của núi rạng đông
phương đó quê hương là mặt trời
rót chén rượu ân tình nắng ấm
lòng xao xuyến như lần đầu tìm nhau
tấm lòng như con nước dâng cao
hạnh phúc như đến từ vũ trụ
giấc mơ vẽ lên bức tranh trăm nỗi
cuộc tương phùng cuối đời
*
em bay trên cánh đồng châu thổ
trân quý bên những hủy hoại của thời gian…
*
ta về ôm niềm thương cùng đất
đất kể ta nghe bao nhiêu chuyện
rồi ghi vào lòng
một chút nào đó
buổi chiều tà huy thương thân
tiếng người xưa ân cần
tha thiết như hạ vàng đúng hẹn…
*
Thy An