NHỮNG BÀI THƠ TRONG ĐẦU
Những bài thơ vang vang trong đầu
Em biết anh nghĩ về em
Trong quầng sáng dìu dịu bóng ngày sắp tắt
Bờ biển phía Tây. Gió cuộn.
Không biết trượt băng hay trượt tuyết
Té nhào vào trái tim anh. Một lần, hai lần. Nằm im bất động
Rồi biến mất.
Âm hưởng bài thơ du dương vang vọng
Ngọn đèn vàng căn phòng ăn
Chậu xương rồng nhỏ Alexandria
Hy vọng. Cháy bừng. Thất vọng. Tàn tro. Lại bừng lên. Chỉ có thể là nỗi nhớ.
Chúng ta đã không còn hỏi tại sao
Chúng ta đã không buồn đeo khẩu trang hay mặt nạ
Lớp da. Lớp giả da. Răng va vào răng. Xương va vào xương. Linh hồn em va vào anh. Ấm nóng. Lạnh toát. Nỗi sợ. Nỗi bất an.
Khi già đi anh dễ mủi lòng hơn
Năn nỉ em. Bây giờ anh chẳng có gì. Chẳng thể giữ em. Chỉ có thể ngồi chờ và mong đợi. Như đợi COVID qua đi. Và em sẽ hết giận.
Ngày mai trời sẽ sáng. Chúng ta sẽ đi ra rừng. Hái cỏ tranh. Tết vòng hoa. Hai mươi ba bông hoa.
Chiếc máy cắt cỏ già nua hát một bài rầu rĩ.
Em đừng đi. Anh tìm, túi trước, túi sau, trong ba lô. Không còn kẹo bạc hà. Chỉ còn một trái cam, tròn như mặt trời. Sáng như mặt trời.
Chúng ta chia tay. Những bài thơ vang vang.
Dìu dịu. Chúng ta chia tay.
MARIAGE D'AMOUR
Mariage d'amour*
đám cưới tình yêu thì thầm nắn nót
dìu dặt hòa âm
phím đàn piano 33 năm tuổi
chiều Thụy Sĩ mùa đông buồn
hồ Zurich mênh mông
lóng lánh giọt mưa trong
đôi mắt người đàn bà 41 tuổi
là mây là hồ là sông hay là suối
đắm đuối một ánh nhìn
lơ lửng bầu trời xanh
đã bao ngày không có anh
anh là ai?
sao vẫn hoài chưa tới
hẹn hò chi bảy năm rồi chới với
em cạn tình
đóng cửa dưỡng niềm tin
ngọn đèn đường leo lét hoài không tắt
hộp thư những chữ cái mạ vàng
ngôi làng nhiều triệu phú đi hoang
em hát mãi
trong chiều đầy gió
tuyết nơi nào
hay tuyết phủ trong tim
anh là ai sao hoài chưa tới
Mariage d'amour
một nửa phím chùng
đám cưới một tình yêu
* Mariage d'amour là tên một bản nhạc của Paul de Senneville, chơi lần đầu bởi Richard Clayderman
DỤ NGOAN
Thở đi em chạm vào mềm tóc rối
Chén thanh tân anh uống cạn vành môi
Đêm ngoan quá đi theo ngày khép cửa
Chiếc hôn nồng mấp máy miết xa xôi
Tay ngà ngọc vuốt ve rừng thánh thiện
Trăng khỏa thân ngậm ngải nếm mê trầm
Chạm thân xác chạm thêm lần nhung nhớ
Nụ hương thầm trổ giọt mưa lâm thâm
Lan hồ điệp thả từng chùm nhụy thắm
Tiếng lá khô nghe xao xác trở mình
Hương da thịt một lần ai dám mộng
Ơi ngoan nào hãy đến dụ dỗ anh.
Trần Hạ Vi