Này em, hãy cho tôi quá giang,
Nhiều nhõi gì đâu, một đoạn đường,
Chẳng qua chỉ một lần tay nắm,
Cùng lắm cũng là sợi tóc vương !
Này em, cho tôi đi với em,
Mỗi người đã có một chỗ riêng,
Làm sao tôi được ngồi chỗ ấy,
Một chỗ mà tôi rất …nỗi niềm !
Này em, tôi đi một chút thôi,
Mất mát gì đâu một chỗ ngồi,
Biết một đêm nằm hơn năm ở,
Tôi thì chẳng ở, chỉ ghé chơi !
Này em, cho tôi đi với nghen !
Đời tôi vốn dĩ dở bon chen,
Thì thôi, cũng đành lòng chịu đứng,
Để một lần được quá – giang – em !
Huỳnh Minh Lệ