Khi dừng lại bên dòng Potomac
Tôi và em nhìn lại quê nhà
Buồn hiu hắt thương về chốn cũ
Phía chân trời đã mịt mù xa.
(Khi dừng lại
bên dòng Potomac – thơ Phạm Cao Hoàng)
Chiếc cầu nối hai bên bờ Potomac
Cây vẫn xanh màu lá vẫn dịu dàng
Tôi qua đó nghe dòng sông tự hát
Khúc tình ca gởi tặng kẻ lang thang.
Sông chảy về đâu khi xuôi về biển
Có đem theo tình qua lớp sóng đại dương
Thấy hoa anh đào soi mình khoe sắc thắm
Bên dòng Potomac đẹp đến nao lòng.
Ở đâu đó có người đang kể chuyện
Chuyện quê nhà khi ngồi lại bên sông
Rừng Scibilia gió không thôi dào dạt
Hẹn ngày về không qua sắc lạnh mùa đông.
Sông ơi có đem theo bao huyền thoại
Có đem tôi cùng qua các cuộc viễn du
Sợ lạc dấu giữa thủ đô hoa lệ
Khi nắng hồng lên hay đêm xuống sa mù.
Em ngồi lại cùng tôi bên dòng Potomac
Để cùng nhau nghe sóng kể chuyện lòng
Ôi nước Mỹ đất mênh mông đến vậy
Sao nặng tình thao thức một dòng sông.
Washington DC- Sài Gòn 11/6/2023
Nguyễn An Bình
________________________________
*Sông
Potomac: Ranh giới tự nhiên giữa hai bang Washington DC và Virginia