Quán bún bò 199 là chỗ dựa tài chính vững chắc giúp ông
Lâm Kim Hùng (66 tuổi, Đồng Nai) nuôi hàng chục sinh viên nghèo hiếu học. Quán
của ông vừa là nơi ăn ở miễn phí vừa là nơi tạo công ăn việc làm cho các bạn kiếm
thêm thu nhập…
May mắn trong việc kinh doanh, quán bún bò mang lại nguồn thu nhập ổn định. Thế nhưng, vì sống một mình, nên khoảng lợi nhuận ấy quá dư giả so với cuộc sống bình thường của ông. Nhận thấy cứ để dành tiền mãi cũng chẳng được gì nên ông quyết định giúp đỡ cho những người có hoàn cảnh khó khăn.
Đối với ông, việc này không phải là làm thiện nguyện mà
chỉ là ông đang trả “nợ đời”. Vì cuộc đời đã cho ông công ăn việc làm, có điều
kiện hơn nhiều người nên ông mong muốn san sẻ bớt với những ai khó khăn hơn.
Tôi cũng biết một ông chủ quán khác bún bò hào
sảng khác, tên Bùi Tuấn Lâm (BTL) ở Đà Nẵng. Nhân vật này cũng rất
thường hay “trả nợ đời” bằng cách “san sẻ”, dù hơi nặng gánh gia
đình:
Tối nay, ông lại ngang quán mình.
Nhưng lúc nào ông cũng lướt đi qua rất nhanh. Và lần
nào cũng vậy, mình phải chạy theo gọi ông mới quay lại. Nhưng không phải lúc
nào ông cũng nhận. Có khi ông nói người ta mới cho ông tô cơm chiên ăn rồi, có
khi lại nói có người cho tô cháo rồi, ông no rồi, con giữ lại bán đi. Khi nào
đói ông lấy.
Và hôm nay thì ông nhận. Biết ông cả hơn hai tháng nay, từ
ngày mở quán. Nhưng ít khi nói chuyện nhiều, vì ghé lấy rồi đi. Nay ông đứng đợi
chiên gà lại cho nóng. Nên nói chuyện hỏi thăm, mới biết hằng ngày ông đi bán đến
2, 3h sáng. Và sau đó thì ghé công viên 23-9 ngủ tạm ở gầm cầu.
Nghe mà xót.
Gởi đồ cho ông, rồi lại dặn. Như những lần trước
con nói, nay con nhắc lại ông nha, ông cháu mình vui vẻ quý mến nhau. Nên cứ đi
ngang qua quán con thì ghé vào lấy đồ ăn nha, không ngại ngùng gì hết, cứ xem
như con cháu. Tiền thì con không có, nhưng đồ ăn thì con luôn có nghen ông…
Cảm ơn con.
Dạ con chào ông, chúc ông ngon miệng.
Rồi nhìn ông lầm lũi bước đi, tự nhiên cay cay.
Nghĩ lại mình còn sướng quá ấy chứ. Cảm tạ Chúa, vì nay con mở hàng món mới được
tốt lành. Xin cho con buôn bán được thuận lợi, để qua đó con có thể làm được những
chuyện bé nhỏ như này, và có tiền đặng còn trả nợ nghen Chúa.
Lạy Chúa con yêu mến Ngài. Amen.
Phóng viên Bùi Thư (BBC) tường thuật:
“Bên cạnh bán bún bò, ông Bùi Tuấn Lâm còn tổ chức bữa ăn 0 đồng cho những người
có hoàn cảnh khó khăn trên địa bàn.”
Ngoài tính hào hiệp, BTL còn giầu chất hiệp sỹ và
nghệ sỹ nữa. Ông là thành viên của Câu Lạc Bộ Bóng Đá No-U, luôn góp công
góp sức giúp đỡ cho các gia đình tù nhân lương tâm, thường tham dự vào
những cuộc biểu tình chống ngoại xâm, và hay đăng tải những bài viết
liên quan đến việc bảo vệ môi trường.
Tất cả những hoạt động của ông đều không “được
lòng” nhà nước (hiện hành) nên BTL bị sách nhiễu thường xuyên, và đôi
lúc còn bị bạo hành. FB Hoang
Vu cho biết:
“Vì lẽ đó, công việc làm ăn và chỗ trọ của Phêrô Bùi Tuấn
Lâm ở Sài Gòn luôn bị công an làm khó dễ, hạch sách đủ kiểu… Sau khi lập gia
đình, nhắm không thể trụ lại ở thành Hồ, Lâm Bùi đành đưa vợ về quê nhà là Đà Nẵng
để tìm kế sinh nhai.
Từ lúc có 3 cô con gái xinh xắn, Lâm Bùi đã không còn tham
gia phong trào đấu tranh như trước, chỉ lo kiếm tiền nuôi con bằng những công
việc trang trí thiết kế tự do và bán quán Bún Bò BA CÔ GÁI. Những lúc rảnh rỗi
thì Lâm Bùi mới lên facebook bình luận hài hước một số sự kiện thời sự, châm biếm
những bất cập của cuộc sống…”
Cuộc sống ở VN hiện nay lại có quá nhiều điều “bất
cập” để mà “bình luận” (hay giễu cợt) nên sự “hài hước” của BTL đã
khiến ông bị bắt giam. Phil
Robertson, thành viên của tổ chức Theo Dõi Nhân Quyền, tường thuật:
“Bùi Tuấn Lâm trở nên nổi tiếng vào tháng Mười một năm 2021
khi làm một
đoạn video chế ghi hình bản thân bắt chước đầu bếp nổi tiếng có nghệ
danh là Thánh Rắc Muối, người mấy ngày trước đã nổi như cồn ở Việt Nam sau
khi rắc
muối lên miếng bít tết dát vàng giá 2000 đô la và bón tận miệng cho bộ
trưởng công an Việt Nam, Tô Lâm.
Trong đoạn video của mình, Bùi Tuấn Lâm thay miếng bít tết
dát vàng bằng tô
mì thường nhật với vài lát thịt và hành. Đoạn video này cũng được lan truyền
rộng rãi, mang lại cho Bùi Tuấn Lâm cái tên lóng ‘Thánh Rắc Hành’ và tai tiếng
cho ông bộ trưởng.
Người của ông bộ trưởng ra đòn trả đũa rất nhanh. Công an
sách nhiễu và đe dọa Bùi Tuấn Lâm, 39 tuổi, theo dõi ông gắt gao, triệu
tập và thẩm
vấn ông, cũng như gây sức ép buộc ông đóng cửa quán mì bên lề đường của
mình. Tháng Chín năm 2022, nhà hoạt động nhân quyền lâu năm bị bắt với cáo buộc
ngụy tạo về ‘hành vi tuyên truyền chống nhà nước’ …. Tòa án kết án ông năm
năm rưỡi tù giam cộng thêm bốn năm quản chế …”
Bản án này có hà khắc quá không?
Không đâu!
Vụ BTL và Tô Lâm không chỉ giản lược vào một cái án
tù nặng nề mà còn nhiều màn “trả đũa” bẩn thỉu và ti tiện khác
nữa, và chưa biết đến bao giờ mới có điểm dừng. Ngày 27
tháng 05 năm 2023, bà Lê Thanh Lâm cho biết:
Tôi không được vào tham dự phiên tòa. Tôi bị bạo
lực, bị xúc phạm danh dự, bị xâm phạm thân thể. Hai em trai của chồng
bị đánh bầm dập ngay trước tòa án.
Tôi không khỏi rùng mình khi nghĩ về những gì mà tôi và
gia đình đã trải qua vào ngày diễn ra phiên toà xét xử chồng tôi là Bùi Tuấn
Lâm. Tôi không nghĩ nơi mình đang đứng là trước cổng toà án và sau đó là UBND
Phường mà lại bị chính những người của bộ máy công quyền hành xử thô bạo như thế.
Ngày 13 tháng 10 năm 2023 vừa qua, bà Lê
Thanh Lâm còn cho biết thêm:
Trại Giam Đà Nẵng ngăn cản không cho mẹ con tôi thăm
gặp Bùi Tuấn Lâm?
Đã 2 tháng trôi qua, gia đình tôi vẫn chưa được thăm
gặp ba của bọn trẻ.
– Trong tháng 9, không có cuộc gặp nào vì họ nói
chồng tôi bị kỷ luật.
– Tháng 10, họ đồng ý cho thăm gặp lại nên đã
nhận đơn từ ngày 2/10. Nhưng đến nay không giải quyết. Cán bộ trại
giam nhận đơn của tôi đến hôm nay đã chặn luôn số điện thoại của tôi.
Phó giám thị thì nói không nhận được đơn trình báo. Tất cả các
phòng ban và cán bộ đều đùn đẩy qua lại cuộc thăm gặp này…
Thật khốn nạn!
Khốn nạn thì đã hẳn nhưng đôi ba câu hỏi vẫn cần
được đặt ra: sao họ lại có thể khốn nạn đến thế
được, và “họ” là ai vậy?
Xin thưa: họ là những người đeo đồng hồ mua bằng
nhiều tỷ đồng, ở biệt phủ trị giá hằng trăm tỉ, trả học phí cho
con nhiều gấp trăm lần tiền lương hàng tháng. Họ cũng là những kẻ
có đủ nhẫn tâm ăn một miếng thịt bò dát vàng (trị giá “tương đương với tám tấn
lúa khô”) trong khi suy dinh dưỡng vẫn là một vấn nạn lớn đối với
rất nhiều trẻ thơ ở Việt Nam.
Quan niệm, thái độ, cũng như cung cách vị tha của BTL
hoàn toàn tương phản với cuộc sống vị kỷ, bê tha và bất cận nhân
tình của họ. Sự hiện diện cùng lối hành sử của ông đã khiến họ
rất bận lòng. Bởi thế, họ đã tìm cách giam ông vào một nơi cho
khuất mắt rồi nghĩ ra đủ trò đê tiện để hành hạ BTL và gia đình
thân nhân của ông cho … thỏa dạ tiểu nhân.
Những kẻ ti tiểu, ác độc và bất nhân như thế thì ở
đâu và thời nào mà không có. Điều không may của dân tộc VN là chúng
lại đang “lãnh đạo” cái đất nước khốn khổ và bất hạnh này!
Tưởng Năng Tiến