CON SÁO NGÀY XƯA
Con sáo ngày xưa ngỡ sang sông
nào ngờ sáo chỉ bay vòng nhân gian
con sáo ngày xưa ngỡ lạc đàn
nào ngờ sáo chỉ vui ngàn thông reo
Bây giờ bến vắng đìu hiu
mấy mùa hoa nở vàng xiêu bóng ngày
nghiêng trời rót giữa lòng tay
thấy trong đường chỉ mười hai nhánh đời
Sáo đừng bay nữa sáo ơi
cành cao cánh mỏi nhịp rời rã đau
trần gian cuối cuộc bể dâu
bến nào sáo đậu cũng màu trăm năm
Mây trôi trắng tóc bạc lòng
thương con sáo nhỏ mấy dòng đời xuôi
trong câu hát cũ ngậm ngùi
lấy nhau chẳng đặng buồn ơi những ngày
Kiếp này sáo mãi còn bay…
***
QUA CẦU CỔ CHIÊN
Qua cầu nhớ chiếc phà xưa
nối liền hai phía chiều mưa bên này
mênh mông mặt nước sông đầy
về đâu từ những bàn tay vẫy người?
Qua cầu nhìn khúc sông trôi
một dòng uốn giữa những đời viễn phương
như cơn gió thoảng bên đường
chợt còn gửi lại mùi hương nghìn trùng…
Cổ Chiên hề những nhánh sông
mà nghe con sóng giữa lòng phố xa
từ em một chuyến đò qua
từ tôi thôi những buồn qua xứ người
Cổ Chiên hề, cố nhân ơi
mà nay tóc đã pha đời mây mau
tìm đâu dấu nụ hôn đầu
tìm đâu vạt áo đượm màu thời gian?
Durham, North Carolina
Nguyễn
Vĩnh Long