Tháng Tư… Tháng
Tư… mùa cô quạnh!
Ta bước gập ghềnh
qua tháng Tư.
Tháng tư khởi sự mùa cô quạnh
xứ xa đâu có Bến Giang Đầu
đâu chàng Trương Chi nàng Mị Nương
cớ sao xót xa hồn hoang phế
sáng ra còn tiếc khúc chiêm bao
.
Tháng Tư khởi đi chiều thứ 7
xuôi xe về phố uống cà phê
Ừ! thì ngực nở thì mông cong
sao nghe gợi nhớ mùi thơm khác
làm sao lấp đầy hố yêu thương
.
Tháng Tư khởi sự mùa cô quạnh
Phượng xưa mờ mịt Ngàn, Thu xa
chớm một chút tình mùa vàng mới
chiều qua mưa bóng mây vừa tạnh
chợt nghe tội tình tiếng con tim
.
Tháng Tư đêm về cô đơn lạ
thèm ghê mới đó đã tàn y*
những tưởng nghìn trùng mùa yêu thương
thì thôi chỉ là cơn ảo tưởng
tiền kiếp hồi quang chóng lụi tàn
.
Tháng Tư… Tháng Tư… mùa cô quạnh!
Ta bước gập ghềnh qua tháng Tư
(6: 45 AM)
Tháng 4 Stanton, California
* Đập
cổ kính ra tìm lấy bóng,
Xếp tàn y lại để dành hơi. (Khóc Thị Bằng, Nguyễn Gia Thiều, 1741-1798)
Lê
Minh Hiền