01 May 2025

TUỔI TRẺ, TÌNH YÊU VÀ CHIẾN TRANH - Trần Mộng Tú

Trần Mộng Tú năm 1976 

(Ghi lại quãng đường 50 năm di tản)

Mỗi con người là một đốm lửa nhỏ nhoi, đốt hân hoan và cháy thống khổ. Cha mẹ, anh em ruột thịt, bạn rất thân có yêu thương mình tới đâu cũng không bao giờ thấu hiểu tận cùng cái đốm lửa đó cháy và tàn như thế nào của mỗi phận người. Hạnh phúc và bất hạnh của mỗi người còn nổi trôi theo hoàn cảnh, vận nước, thời cuộc chung của nhân loại.

Cuối cùng, phần đông người ta chỉ có thể dựa vào lòng tin của tín ngưỡng để tự đứng dậy.

THÁNG TƯ CỦA TÔI - Phạm Hảo

Tôi dựng cái chổi vào bức tường đá, đưa mắt nhìn quanh cái sân gạch đỏ đã lấm tấm rêu xanh vì mới trải qua hai mùa Thu Đông ướt át. Rải rác còn khá nhiều những cành khô nhỏ rơi xuống vì cơn gió to chiều qua, nghĩ  cũng phải cần thêm hơn một tiếng đồng hồ nữa thì khoảng sân này mới sạch hẳn được, tôi quyết định dừng tay nghỉ mệt một lúc để ăn cơm trưa. Ngày thường thì tôi ăn trưa muộn lắm, nhưng hôm nay có niêu cá trứng kho khô và nồi xôi nếp chờ trong bếp, sáng nay vừa đi bộ về là tôi đã bắc niêu cá ướp sẵn trước khi ra khỏi nhà, rồi cẩn thận đứng trong bếp hơn 30 phút o bế niêu cá đang kho, mắt không rời nó một giây một phút nào, vì sơ hở ra là cá sẽ bị cháy. Trước khi tắt bếp tôi còn cẩn thận rưới lên mặt cá một muỗng lớn tóp mỡ. Trong lúc làm vườn, hình ảnh cá kho và xôi nếp cứ lởn vởn trong đầu.

CHIỀU THÁNG TƯ VỀ QUA SÔNG CỔ CHIÊN - Cao Vị Khanh

Gió quậy tư bề sóng nhọn hoắc
Thuyền quay như lá cuối mùa rơi
Người qua sông muộn tay ghìm chặt
Vực trống chìm sâu đến rã rời

BI KỊCH CHIẾN TRANH - Nguyễn Đức Tùng

– Ông có con không? 

– Có. 

– Ông có con trai không? 

– Chúng tôi có một đứa con trai và chúng tôi có đứa một con gái. 

– Chú bé bao nhiêu tuổi? 

– Cỡ bằng tuổi cháu. Có lẽ lớn hơn một ít.

– Mà ông không ăn thịt chúng? 

– Không. 

NĂM MƯƠI NĂM CÙNG TÔI NHÌN LẠI - kc Nguyễn

1.
Năm mươi năm nhìn lại –  chính trị gia, nhà báo tây phương

có những hy sinh chúng tôi sẽ không quên

nhưng bao nhiêu người trong các ông đã thực sự biết chúng tôi ngày đó

 

MỘT GIỜ TRỰC CANH - Nguyễn Tường Thiết

Gần đây trong khi lục lọi đống giấy tờ cũ tôi bất ngờ phát hiện tấm thẻ căn cước quân nhân của mình, tấm thẻ với bức ảnh tôi thời còn trẻ măng, trên ve áo trận gắn hai bông mai đen, góc trên tấm thẻ ghi hàng chữ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa.

Tôi bồi hồi nhìn tấm thẻ.

Đã 50 năm trôi qua, nửa thế kỷ, kể từ khi tôi rời khỏi đất nước vào ngày 30 tháng Tư năm 1975, mang theo trong ví tấm căn cước quân nhân này.

LY RƯỢU THÁNG TƯ - Nguyễn Vĩnh Long

(viết tặng anh CVK, TBT và MVN)

Bao nhiêu năm rượu vẫn đầy

mời người uống lại vị cay năm nào

chút trái đắng chút niềm đau

chút da thịt máu chút màu tang thương

29 April 2025

THÁNG TƯ HỒI TƯỞNG: ‘NHỮNG NGÀY XƯA THÂN ÁI’ - Nguyễn Văn Tuấn

Mỗi năm, cứ tới tháng Tư là tôi muốn viết về ký ức thời xưa, thời mà giới trẻ ngày nay ít biết tới. 

Năm nay, đánh dấu nửa thế kỷ kể từ khi những ‘thuyền nhân’ như tôi đặt chân định cư nơi đất Úc và các nước phương Tây. Tôi ngoảnh nhìn chặng đường đầy sóng gió đã qua.

DÒNG SỮA - Nguyễn Đức Tùng

Khi một đứa trẻ khóc, có một điều gì đang xảy ra. Đói, khát, bệnh tật, giận dữ, đau, một điều gì trẻ con không diễn tả được. Người lớn không khóc vì họ biết cách diễn tả những xúc cảm ấy. Khi không biết cách, người lớn cũng khóc. Chiếc thuyền nổ máy rẽ sóng chạy đi, đứa trẻ cuối thuyền lại khóc rất to. Người mẹ lấy tay bịt miệng, nhưng nó khóc dữ quá, không ngừng. Tôi cố xích lại gần, đưa tay sờ lên trán. Đó là đứa bé trai mới sinh, vài ba tháng, xanh lét, gầy yếu. Không sốt, chỉ khóc ngằn ngặt, lịm người, mẹ dỗ thế nào cũng không nín. Thỉnh thoảng chị úp mặt đứa bé vào bầu vú, nó ngậm một lát, lại nhả ra, khóc ngất. Ngực chị xẹp lép, nhão, da từng lớp nhăn lại, tôi nghĩ như vậy là mất sữa, không phải tắc sữa. Nếu tắc, ngực sẽ cương, đau nhức.

CHO MỘT CHIỀU THÁNG TƯ - Trần Hoàng Phố

Cho một chiều tháng Tư trời nóng như đổ lửa
Tôi ngồi nhìn bóng tôi đổ xuống từ bi
Trên chiều dài xanh bóng thời gian năm mươi năm
buồn vui khắc đau đớn lên đá hạnh phúc
thất vọng thắp rồi thổi tắt ngọn lửa trong tim  hy vọng
Tôi uống một ly rượu vang đỏ hoàng hôn đời người
Để thấy men say hư không
tắt thở
trong đôi mắt biếc giấc mộng tháng Tư

NĂM MƯƠI NĂM NHÌN LẠI: TRẬN BAN MÊ THUỘT VÀ NHỮNG NGÀY LÀ TÙ BINH (2) - Nguyễn Trường Sỹ

(Xem phần Một)

(tiếp theo và hết)

Những ngày kế tiếp, vẫn sinh hoạt như thường lệ, sáng điểm danh, tập thể dục, đọc nội quy, cơm hai bữa, đói triền miên rồi cũng quen dần. Tù binh từ hạ sĩ quan trở xuống được vệ binh dẫn ra ngoài trại, dọn dẹp chặt cây kiếm củi cho nhà bếp. Đám sĩ quan chỉ được quanh quẩn trong vòng rào, quét lá, vệ sinh lán trại, họ không cho ra ngoài lao động, có lẽ sợ chúng tôi bỏ trốn. Buổi chiều, cán bộ chính trị tổ chức các lớp tuyền truyền nói về cái cái lý tưởng Cộng Sản, chủ nghĩa Mác-Lê làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu, xóa bỏ tư hữu, giai cấp mọi người đều bình đẳng, vân vân… Ôi, họ nói như vẹt, thao thao bất tuyệt như đã được học thuộc lòng, chắc họ cũng biết Nga Tầu cũng “tư hữu”, quyền lợi riêng mà đánh nhau chí chóe thì bao giờ tiến tới thế giới đại đồng? Sau đây lầ những mẫu đối thoại điển hình giữa tù nhân và chính trị viên trong những buổi thuyết giảng đầu tiên:

HỒNG KÔNG, MÙA GIÓ 1982 | MỘT CHIỀU CHÂU ĐỐC - Huỳnh Liễu Ngạn

HỒNG KÔNG, MÙA GIÓ 1982

anh muốn đi về phía chân trời
thả lỏng đời sông với suối thôi
rồi anh lặng lẽ nhìn ra biển
nhớ lại gian nan một kiếp người

NHỮNG NGÀY THÁNG KHÔNG QUÊN SAU 1975 - Nguyễn Văn Tuấn

Đó là những ngày tháng rất khó khăn sau 1975, mà ngày nay ít ai trong giới trẻ biết dù họ thỉnh thoảng nghe đến cái gọi là ‘Thời Bao Cấp’. Càng ít người nghe qua về chế độ tem phiếu, đốt sách, Đánh tư sản, Kinh tế mới, tù cải tạo, thảm nạn Thuyền Nhân, v.v.

THÁNG TƯ NÀY NHỚ THÁNG TƯ XƯA - Le Nguyen Thu

Ta nhìn ta bên cầu mơ lỗi nhịp
dập dềnh trôi về, những hoài niệm xưa
nửa thế kỷ hồn bên hồn nương tựa
chuyện áo cơm quên bẵng chuyện tháng Tư
một thoáng chiêm bao nồi kê chưa chín