13 December 2025

NHỮNG CHUYẾN XE LỬA - Thanh Hà CH

Tâm lý con người thường có khuynh hướng “niềm vui thì chóng quên, nỗi buồn thì nhớ hoài nhớ mãi”. Chỉ cần một muộn phiền cũng đủ lấn áp mười điều vui khiến ta cứ gặm nhấm ray rứt với sầu thương hoặc giận dỗi mà quên đi niềm hạnh phúc nhận được mỗi ngày.

ĐÀN ÔNG KHÔNG CÓ ĐÀN BÀ - Murakami | Phạm Vũ Thịnh chuyển ngữ

Lời người dịch:

Truyện ngắn dưới đây được dịch từ nguyên tác tiếng Nhật của Murakami Haruki là truyện thứ 6, “Onna no Inai Otokotachi – Đàn ông Không có Đàn bà” trong tuyển tập cùng tên, do “Bungei Shunju – Văn nghệ Xuân thu” tái bản lần thứ năm tháng 5/2014.

*

Điện thoại reo sau một giờ sáng đánh thức tôi dậy. Tiếng điện thoại réo giữa đêm luôn luôn nghe thật chói tai, gay gắt, như thể có kẻ gian ác nào đó mang khí giới bằng kim loại hung bạo đòi hủy diệt thế giới. Tôi cảm thấy mình có trách nhiệm, với tư cách là một thành viên của loài người phải ngăn chặn nguy cơ đó, vì vậy tôi nhỏm dậy khỏi giường, bước ngay ra phòng khách nhấc ống nghe lên.

LỜI NGUYỀN RẤT TỆ | NÓI TRẬT LẤC | DI CƯ - Huỳnh Minh Lệ

LỜI NGUYỀN RẤT TỆ

 

năm anh em đi chung một chuyến xe

nhưng hai anh em thì không thể

một người lên nguồn

một người xuống bể

một lời nguyền rất tệ

NGHE TIẾNG VỌNG TỪ NỀN VĂN MINH BỊ CHÔN VÙI - Tuấn Khanh

Ảnh: Đào mộ, phỉ báng Khổng tử (1966) và dựng lại, ca ngợi (2011)

Cuộc thi piano Chopin danh giá tại Ba Lan năm nay, có một điều thật đặc biệt. Người ta không thể không chú ý đến sự xuất hiện của các thí sinh người Trung Quốc. Họ xuất hiện trong cuộc thi, với tài năng của họ, giờ đã không còn bị xem là “bản sao” của phương Tây, mà đã tạo ra những sắc thái riêng, tinh tế, cạnh tranh sòng phẳng và đôi khi còn gây nên tranh cãi trong chính hàng ngũ ban giám khảo.

CÁ HỒI VÀ SUỐI CŨ - Trần Mộng Tú

(Cá Hồi về nguồn ở Issaquah-Washington)

 

Tháng Mười, tháng mười đầu thu

lá bắt đầu úa

lác đác sân mưa

em đứng chờ cá Hồi về suối cũ

nhìn suối hân hoan mở lòng đón cá phương xa

những con cá mang thai từ biển rộng

huyền diệu nào về suối để khai hoa

11 December 2025

MỘT XÓM ĐẠO VEN RỪNG - Ngự Thuyết

Hồi nhỏ tôi là đứa học trò lười, bị điểm kém trong hầu hết các môn học. Tại trường bị cô giáo chê, về nhà bị bố la. Nhưng có một môn học tôi được điểm khá hơn, đó là môn Địa Lý, lúc đó gọi là Địa Dư. Tôi thích môn học này, chăm chú nghe cô giáo giảng bài tại lớp, về nhà chịu khó giở vở ra coi lại. Rồi mở cuốn sách Địa Dư ra xem thêm những trang có liên quan, xem những hình vẽ minh họa, nhất là những bản đồ. Và thả hồn đi lang thang.

SEX - Song Thao

Cựu Ước chép: “Thiên Chúa lấy đất sét nặn ra ông Adam theo hình ảnh của Ngài. Sau đó làm ông mê đi rồi rút một chiếc xương sườn ra tạo thành bà Eva, dẫn tới tặng cho ông Adam. Ông nói: “Phen này, đây là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi! Nàng sẽ được gọi là đàn bà, vì đã được rút từ đàn ông ra”. Con người và vợ mình, cả hai đều trần truồng mà không xấu hổ trước mặt nhau”. Đọc đoạn sách Sáng Thế Ký này, tôi bâng khuâng. Vậy là hai ông bà chưa trưởng thành, nhìn nhau như hai đứa trẻ ở truồng tắm mưa, chẳng động tĩnh chi. Thua xa ông Luân Hoán.

DƯỜNG NHƯ THU VỪA SANG ĐÔNG | MỘT THUỞ THU NGUYÊN - Le Nguyen Thu

DƯỜNG NHƯ THU VỪA SANG ĐÔNG

 

Dường như thu vừa sang đông

chiều qua mưa nhẹ bến sông thuyền về

đêm qua mộng lạ hoang mê

sáng nay thức giấc muôn bề quạnh hiu

09 December 2025

XÍCH TÂM VÓ NGỰA ĐÊM BÍNH NGỌ - Nguyễn Quốc Bảo

Tưởng niệm Nguyễn Quốc Hoàng

“Ngựa cũng có tang,” ông bảo. “Có tang thì mới sống khác đi.”
Tôi muốn viết một truyện ngắn triết có hồn, ngấm chậm như “Chữ người tử tù”, đượm như “Hương cuội”, và vang lên mùi chữ Nguyễn Tuân.

***

Dẫn truyện

Nếu Lữ Bố có ngựa Xích Thố – con ngựa đỏ như ngọn lửa chiến trận – thì Nguyễn Quốc Bảo có Xích Tâm – con ngựa đỏ như tàn than của lòng người. Một bên phi nước đại trong cuồng phong lịch sử, một bên lặng lẽ gõ móng trên bậc đá chùa. Hai sắc đỏ khác nhau: một của máu, một của tâm. Từ đối chiếu giản dị ấy, câu chuyện mở ra chậm như khói nhang đầu canh, để người đọc bước vào không gian nơi ngựa, người và đất cùng thở chung một nhịp.

MỘT ÔNG GIÀ CÓ ĐÔI CÁNH KHỔNG LỒ - García Márquez | Ngu Yên chuyển ngữ

Vào ngày mưa thứ ba, họ đã giết chết rất nhiều cua trong nhà đến nỗi Pelayo phải băng qua sân ướt sũng và ném chúng xuống biển, vì đứa trẻ mới sinh bị sốt suốt đêm và họ nghĩ rằng đó là do mùi hôi thối. Thế giới đã buồn bã kể từ thứ Ba. Biển và bầu trời là một thứ duy nhất màu xám tro và cát trên bãi biển, vào những đêm tháng Ba lấp lánh như ánh sáng bột, đã trở thành một nồi hầm bùn và động vật có vỏ thối rữa. Ánh sáng yếu đến mức vào buổi trưa khi Pelayo trở về nhà sau khi vứt bỏ những con cua, anh ta khó có thể nhìn thấy thứ gì đang chuyển động và rên rỉ ở phía sau sân. Anh ta phải đến rất gần để thấy đó là một ông già, một ông già rất già, nằm sấp trong bùn, mặc dù đã cố gắng hết sức, nhưng không thể đứng dậy được, bị cản trở bởi đôi cánh khổng lồ của ông ta.

CÕI NHỚ | NHỚ HUẾ! | CẢM ƠN NGƯỜI KHÔNG GHÉT TA - Hoàng Thị Bích Hà

 CÕI NHỚ

Anh có về xứ Huế với em không?

Lên Ngự Bình, Nguyệt Biều hay Lương Quán?

Bến nước sông Hương ngắm nhìn đàn cá quẫy

Bên bụi tre ngà còn đó dấu khắc tên

THẦY ĐINH TẤN HÙNG - TRƯỜNG THCS TRẦN CAO VÂN, HUẾ - Bùi Hoàng Linh

Năm 1998- Tôi nhớ thời đó mình nhác học, hay đi chơi điện tử và mượn sách văn viết riêng về từng tác giả về đọc hết, đọc cũng không hiểu gì nhiều mà đọc vì thích thôi. Tuy nhiên trong một lần hiếm hoi làm siêng dành cho môn Toán, trong cái điều kiện là hôm đó cúp điện nữa, tự dưng có nhã hứng lấy bài tập toán ra làm. Ba là người dạy cho tôi, và trước khi giải ba hỏi: "Con muốn giải theo cách của ba, hay giải theo cách của thầy trên trường?". Tôi nói: "Dạ giải theo cách của ba, con không sợ điểm thấp". Thực ra lúc đó tôi chờ đợi một niềm tin hơn là điểm số. Và thật tình cờ sáng mai đến tiết toán của thầy Hùng, gọi đúng tên tôi. Tôi vẫn làm theo cách của mình, và chờ đợi thầy sẽ nhận xét và cho điểm. Và thật bất ngờ, thầy cho 8 điểm dù cách giải khác với cách thầy đã dạy, thầy cũng không nói gì, chỉ thấy trong ánh nhìn có niềm vui ấm áp của người thầy.

TẠM TRÚ - Thận Nhiên

sau cùng thì Ba không cần nó nữa

cái thẻ có hiệu lực

hai năm hay ba năm

để được tạm trú trên đất nước của mình

06 December 2025

MỸ THO TRONG NIỀM NHỚ - Nguyễn Khánh Vũ

California đang vào Thu. Khí trời trở nên mát mẻ, bỏ lại sau lưng những ngày hè oi bức. Cũng một buổi sáng đầu tuần như thường lệ nhưng mọi việc dường như chậm lại, vài điện thư gửi đi cũng chưa thấy hồi âm, mọi việc có lẽ đều bị ảnh hưởng từ việc chính phủ đóng cửa. Tôi cho phép mình được thư thả ngồi bên ly cà phê nóng, chậm rãi nhâm nhi chiếc bánh croissant thơm lừng với một chút phô mai. Ngắm mưa rơi lộp độp trên cửa kính, tôi bỗng nhớ về những cơn mưa của ngày xa xưa.