Trần Mộng Tú năm 1976
(Ghi lại quãng đường 50 năm di tản)
Mỗi con người là một đốm lửa nhỏ nhoi, đốt hân hoan và
cháy thống khổ. Cha mẹ, anh em ruột thịt, bạn rất thân có yêu thương mình tới
đâu cũng không bao giờ thấu hiểu tận cùng cái đốm lửa đó cháy và tàn như thế
nào của mỗi phận người. Hạnh phúc và bất hạnh của mỗi người còn nổi trôi theo
hoàn cảnh, vận nước, thời cuộc chung của nhân loại.
Cuối cùng, phần đông người ta chỉ có thể dựa vào lòng tin
của tín ngưỡng để tự đứng dậy.