Tôi là kẻ lọc lừa. Từ bé, tôi đã lừa những đứa trẻ khác để lấy đồ chơi của chúng. Đến tuổi đi học, tôi lừa thầy, phản bạn. Tôi gạt gẫm cả cha mẹ, anh em. Đi đâu tôi cũng được ưu đãi vì cái bề ngoài hào nhoáng của mình. Những cô gái say mê, quỵ luỵ tôi, nhưng rồi tôi lừa họ tất. Đôi khi tôi làm vì chủ tâm, đôi khi là vô tình, có lẽ cái máu lọc lừa trong tôi đã ăn sâu vào xương tủy. Có lúc tôi lừa vì thói quen mà cũng chẳng biết để làm gì nữa.
22 March 2025
BÁN SÁCH - Tiểu Lục Thần Phong
Đất trời vào xuân, Hoa Châu mở hội chợ phù hoa. Người trong thiên hạ dập dìu trẩy hội, thôi thì khỏi phải nói, nam thanh nữ tú vờn nhau liếc mắt đưa tình, áo quần phới phới sắc xuân, những cụ ông cụ bà cũng móm mén cười hoan hỷ, đàn em thơ như những con sơn ca tíu tít vào đời...Thành Ất Lăng năm nào cũng thế, cứ mỗi độ xuân về là rực rỡ cờ giăng phướn thượng, đèn hoa khắp chốn, năm nay hội chợ có cả trăm gian hàng rộn ràng tấp nập, nào là hô lô tô, bầu cua cá cọp, thảy vòng, ném banh… nhiều nhất vẫn là những gian hàng giới thiệu sản phẩm của giới doanh gia nghiệp chủ, mặc dù không nói ra nhưng ai ai cũng cảm nhận được quyền lực chi phối của bọn họ, thật tình mà nói, cũng nhờ sự tài trợ của họ mới có thể tổ chức được hội chợ xuân.
NGÀY XỬA NGÀY XƯA | ÁO, GIÓ VÀ TÔI - Trần Mộng Tú
NGÀY XỬA NGÀY XƯA
Ngày xửa ngày xưa
có ông vua muốn mở mang bờ cõi
Ông dùng quyền lực mình
đi xâm chiếm cả những vùng đất thật xa
TÒNG PHU - Hoàng Thu Dung
Ly lấy chồng vì không thể không lấy. Chồng Ly là một kỹ sư đẹp trai, tài năng, tính tình lịch sự, ga lăng...nhưng điều đó đối với Ly không quan trọng. Điều quan trọng là ba Ly đã quyết định chọn anh cho Ly. Vì vậy mà Ly phải nghe theo. Ly có yêu anh ấy không? điều đó cũng không quan trọng nốt. Cái chính là ba Ly công nhận anh. Ly cũng chỉ có việc nghe theo. Khi Ly tốt nghiệp cấp III, ba quyết định cho Ly học đại học kinh tế, dù Ly chỉ muốn trở thành cô giáo. Giờ Ly ra trường rồi, ba thấy đến lúc Ly phải lấy chồng. Thế là Ly trở thành người có gia đình. Vợ chồng được sống riêng trong một căn nhà nhỏ xinh xắn. Vì ba mẹ chồng ở quê nên Ly không phải làm dâu.
NGƯỜI TÙ BINH HỒI CHÁNH BÊN BỜ SÔNG BA - Phạm Tín An Ninh
Tôi gặp lại anh trong 1 dịp rất tình cờ . Mùa Hè năm 2008 , vợ chồng tôi cùng mấy người bạn trên đường từ thác Niagra trở lại New York bằng chiếc mini-van , ghé lại thành phố Buffalo để tìm mua 1 hộp thuốc nhỏ mắt . Đến quày Pharmacy trong 1 cửa hàng Target , tôi may mắn gặp 1 dược tá người Việt . Nếu không nhìn kỹ cái bản tên trên nắp túi áo và với cái tên khá đặc biệt , chắc chắn tôi không thể nào nhận ra anh , người tù binh , đã bị Đại Đội Trinh Sát của đơn vị tôi bắt trong 1 cuộc hành quân thám sát bên bờ Sông Ba , nằm trong địa phận quận An Túc ( An Khê ) vào giữa tháng 02/1972 .
ÂM PHONG TRẮNG - Cao Vi ̣Khanh
Dưng không rồi gió đổi chiều. Nói “dưng không” nghe ra như giận lẫy. Mà thật ra, ai lại không biết gió cũng y như lòng người, nay vầy mai khác. Có ai bẻ thước mà đo được lòng ai đâu.
KÝ ỨC TÀN NĂM - Thy An
ánh tà huy nở nụ cười bóng xế
mấy cảnh trần gian rong ruổi đi qua
gặp mặt tươi vui cười nói thật thà
run tay thấm giọng thiết tha chân thật
20 March 2025
PHƯỢNG XƯA - Hoàng Quân
Mùa phượng vĩ-
tranh Đặng Mậu Tựu
Trưa vàng, cỏ biếc, trời xanh,
Môi ai chín đỏ đầu cành phượng xưa.
Trần Dạ Từ
“Kính thưa quý khách, chúng ta sắp sửa đáp xuống phi trường Tambo. Thành phố Johannesburg chào đón quí khách với nhiệt độ 20 độ C…” Tôi choàng tỉnh, sau hơn mười tiếng đồng hồ mệt mỏi của chuyến bay xuyên lục địa. Phi cơ một lèo xuôi nam, từ Munich xuống Johannesburg, cùng kinh tuyến, bởi vậy, không chênh lệch giờ. Cất cánh tối Chủ Nhật, sáng Thứ Hai có mặt, đúng giờ cho họp hành, hội nghị. Nếu bay về hướng đông, tôi đã gần tới Bangkok, có thể cảm nhận được chút hơi hướm quê nhà Á Châu yêu dấu.
CHÚ HỀ LÀNG - Trần Trung Sáng
Chú ngồi một mình trong quán nước. Chung quanh, chẳng đèn
xanh, đèn đỏ. Chẳng âm thanh vui nhộn trống, đàn. Quán vắng. Chú ngồi thu lu ở
góc trong cùng. Không đội mũ. Không gắn râu. Không mặt quần áo thùng thình theo
kiểu Sác- lô. Cạnh chú, trên bàn có chiếc túi xách như hành trang của một người
đang chuẩn bị chuyến đi xa. Thế mà, vừa thoáng qua, trong bọn chúng tôi có đứa
đã nhận ra chú ngay. Một đứa rủ rê:
-Vào xem. Hỏi thử chú hề tối nay sẽ biểu diễn tiết mục nào mới không?
CON CÁ TIỀN KIẾP - Trần Mộng Tú
Gửi anh Ngô Thế Vinh
Kiếp trước chàng là con Cá
bơi trong dòng sông Cửu Long
một hôm dòng sông dậy sóng
con Cá dạt bờ lìa sông
NGƯỜI HÀNG XÓM - Nguyễn Thạch Hãn & Lê Nguyên Hằng
Chồng tôi bị bạo bệnh qua đời được vài năm thì tôi quyết định bán căn nhà cũ và văn phòng địa ốc của anh ấy để dời đi nơi khác, cố quên đi môt dĩ vãng đau thương. Tôi đã quá mệt mỏi với công việc làm ăn mà xưa kia anh ấy luôn gánh vác những phần nặng nhọc nhất. Chồng tôi là một người hiền hòa, hoạt bát rất lo cho vợ con, cho nên sự ra đi của anh ấy đã mang theo không những một chỗ dựa vững chắc cho mẹ con tôi mà cả linh hồn và thể xác của tôi.
QUÁN NIỆM - Nguyễn Hàn Chung
Chắp tay quán niệm một hồi
quên môi quên má quên đồi quên sông
Quên em phủi gã theo chồng
ngộ ra sắc tức là không của mình